text
stringlengths
18
59.5k
the_loai
stringclasses
5 values
thơ bón chữ: bèo trôi lửa trôi bướm vàng cũng trôi mi rồi cũng trôi tau rồi cũng trôi
bon_chu
thơ bón chữ: em không có bạn trút cạn tâm tình vẫn chỉ một mình lặng thinh mà sống sầu vương lắng đọng ảo mộng tình si bởi cố ôm ghì giờ thì đau khổ tơ lòng dang dở ái lỡ cách xa hay tại vì là người ta thay đổi tin lời gian dối chuốc khối tương tư lẽ bóng bây chừ vô hư vô thực trong lòng bực tức thao thức canh trường vừa hận vừa thương má hường phai nhạt con tim lầm lạc khao khát hương yêu lại gặp người điêu bao chiều đẫm lệ thôi đành như thế chẳng thể trách ai còn tháng năm dài tương lai phía trước đơn côi em bước hướng ngược con tim mang nặng nỗi niềm đắm chìm tâm trí thôi không cần nghĩ tri kỷ tri âm mãi cứ trầm ngâm quanh năm suốt tháng tình sầu ngao ngán chán nản vì anh vỡ mộng duyên lành cũng đành li biệt còn gì tha thiết mê miết khổ đau ôm trái tim nhàu khát khao hạnh phúc
bon_chu
thơ bón chữ: mở cửa mở cửa cho vào cho vào nép sang bên nào để ta không vướng thần đây dưới trướng là táo tam sa ngọc hoàng mau ra xem qua tờ sớ nếu không có cớ hủy bỏ hội đàm việc ta ta làm đừng ai nói nhé tam sa chuyện bé sao xé ra to có gì đáng lo lưỡi bò chín đoạn hoàng trường nằm gọn chung với hải nam ta sẽ bắt giam tàu nào léo hánh còn người ta đánh phản đối đi nào cái tội dám vào hoàng sa trốn bão mấy trò cân não ta đây thượng thừa nửa lấy nửa chừa kiểu giời theo vết cuối cùng ôm hết nuốt trọn biển đông nội kích ngoại công chiêu bài kinh tế hàng dỏm không ế thế mới lạ kì sản xuất được gì tống qua em việt ai lợi ai thiệt chắc khỏi phải bàn bên đó ngập tràn hàng ôi như rác có thể là ác nhưng ta cóc cần lãnh thổ rộng dần tiền thêm ngân sách cha cha quá hách tên táo tàu kia lưỡi bò tự chia ngồi đây nói khoát quân đâu áp sát bắt hắn cho ta tội khó dung tha chờ ngày xử trảm
bon_chu
thơ bón chữ: đêm nay sương lạnh từng hạt buồn rơi người ở cuối trời nghe hồn tôi thở tiếng đàn thương nhớ nốt nhạc sao xa người ở nơi đó cơn mưa nhạt nhòa
bon_chu
thơ bón chữ: bồng lai tiên cảnh cây cỏ ngát xanh ngọt lành tiên nữ múa hát vui đùa xanh nền trời nữa em đã thấy chưa khi tình yêu nở đẹp những giấc mơ kìa bông hoa đó trước gió thẹn ơ nức hương ong bướm kiếm lối tỏ tình nắng vàng tán tỉnh đẹp sắc thật xinh em à mình cũng như bướm và hoa
bon_chu
thơ bón chữ: biển đã lặng sóng giông bão đã qua chỉ còn lại đống tro tàn trong ta
bon_chu
thơ bón chữ: em là cô gái ban nhạc bồng lai chơi đàn chơi trống ca sĩ cũng em lung linh đèn nến sáng mờ bóng đêm là em gieo mộng ao ước không nào săn lùng cánh báo thợ ảnh lao xao tưng bừng cuộc sống bao xếp hóng xuân buôn hương bán phấn đừng nhé bàn cân mấy rèm cao cổng chắc chửa ngoan hiền hay đời chiếc miệng dối trá đồng tiền dở ghen hay tị mộng mị tâm xà
bon_chu
thơ bón chữ: ai về dinh ba leo qua con dốc còn nghe tiếng guốc lốc cốc ven đồi hồn say xuân hương mờ sương kín phủ lối xưa nhắn nhủ người cũ không còn
bon_chu
thơ bón chữ: chưa tròn đi hoang về đây rũ bụi nữa cuộc vàng son đã về lầm lũi sông dài ta nhũi từng cọng rong vàng bón vào lòng đất cho dài bình an đata khô ta xới tưới lệ hai hàng cho mầm nảy nở cho ngào hương nhan thôi đời long đong trãi dài cát bỏng ta xin được sống đẻ lòng thương mong
bon_chu
thơ bón chữ: tháng tám tự tình hiền như lối cũ khu vườn thanh tịnh em là khiêm nhu tháng tám xa mù khuất trong kỷ niệm chân trời huyết dụ em là cánh chim tháng tám im lìm dòng sông kỳ ảo mùa hè ngất lịm em là chiêm bao tháng tám dạt dào ước mơ mầu nhiệm đoá hồng nhiên hạo em là lặng im
bon_chu
thơ bón chữ: hoàng hôn ven suối vàng lau lách bay đôi con bướm nhỏ vẩn vơ trong ngày nhớ chiều hạ nọ dan díu bàn tay lòng anh ngây ngất làn hương tóc mây
bon_chu
thơ bón chữ: kêu hồn đồng tháp bẻ đôi cánh đồng tới đây tới đây muôn hình chân tay
bon_chu
thơ bón chữ: rồi em theo chồng lên thị trấn núi bỏ anh trơ trụi trong mái lều thơ
bon_chu
thơ bón chữ: nụ hồng cô liêu dòng sông mộng mị mùa sang hạ vàng lòng anh lập dị muộn phiền lang thang nghe trong bẽ bàng tình yêu sóng sánh tìm trong kinh tạng nỗi niềm long lanh thì thôi cũng đành hẹn nhau ngày mới xa vời hoang lạnh lỡ làng chơi vơi cuồng điên tơi bời hoàng hôn huyền diệu anh còn mong đợi nụ hồng cô liêu
bon_chu
thơ bón chữ: đến mùa nước ngập điên điển trổ bông mỗi lần ra hái tôi nghe chạnh lòng những bông điên điển ngày xửa ngày xưa anh tôi rất thích nấu với canh chua chiếc xuồng nho nhỏ bơi dọc bờ ao anh em cùng hái vui vẻ làm sao điên điển dạo ấy nấu với cá linh là món khoái khẩu của anh em mình mười năm rồi đó anh qua xứ người điên điển ở lại trước sân ngậm ngùi bây giờ tháng chín nước ngập sân nhà những cành điên điển bắt đầu đơm hoa canh chua điên điển giữa chiều mưa giông đã làm thổn thức người em thới long canh chua điên điển hương vị ngọt lành mâm cơm ngày trước bây giờ vắng anh
bon_chu
thơ bón chữ: mẹ xưa tóc đã bạc phơ nay anh hát tiếng ầu ơ thay người ầu ơ xin biếc mắt nai tím đuôi con mắt đỏ hai má bầu có cau mà chẳng có trầu làm sao cho đỏ mặt nhau thì làm câu ca dao rất việt nam anh ru rồi cứ còn ham ru hoài bé ơi đừng khóc sân trường quay đi bờ vai rung khẽ có gì thế bé tóc rối rồi nè hay vì tiếng ve nghe sao rền rĩ hay màu phượng vĩ làm mắt chói chang hay cánh điệp vàng còn vương áo trắng một khoảng trời râm hay đang nhủ thầm nhớ nhau hoài nhé ôi tình chớm hé đã vội chia tay một thuở nồng say chỉ còn giây phút nên trang lưu bút viết được gì đâu trừ mỗi một câu bé ơi đừng khóc
bon_chu
thơ bón chữ: tôi chào ngày mới giọt nắng đầu ngày tung tăng nhún nhảy tươi màu cỏ cây xin chào chiếc lá ngọt ngào hơi sương xanh cùng trời biếc long lanh bên đường xin chào dòng sông lững lờ nước bạc con thuyền thức giấc theo sóng bềnh bồng xin chào khúc nhạc ai vừa ca vang niềm vui hội tụ rộn rã cung đàn xin chào đôi mắt không còn xa xăm mùa xuân chợt đến trong gió thì thầm vẫy chào ngày mới thấy mới bao điều ngủ ngoan em nhé đêm dài rong rêu
bon_chu
thơ bón chữ: ngậm thuốc ngược đầu quên cách bật lửa như người sảng hồn quên tên quên tựa từ khi gặp em đem về ôm mộng mơ màng đêm đêm đầu óc trống rỗng ôm gối vuốt ve như một thằng hề tên ai học thuộc gọi mãi đêm về ôi thằng ngũ nghinh vẽ dáng vẽ hình bỏ vào giấc mộng suy tưởng một mình
bon_chu
thơ bón chữ: lúc mặc áo trắng lúc mặc ao xanh lúc choàng áo xám thay dạng đổi hình buổi sáng bên đoài chiều về bên đông bạn cùng ngọn gió tháng ngày thong dong là con của nước đi học trên trời bỗng dưng nhớ mẹ liền rơi rơi rơi
bon_chu
thơ bón chữ: trèo lên sợi nắng anh bứt dây tình trói em vào gió thả em vào đêm có ánh trăng vàng ôm lòng bờ cát con sóng thì thầm hôn đôi câu thơ ru đời mênh mông ru tình ngàn năm
bon_chu
thơ bón chữ: trong buổi học về sau giờ tan trường em đi ra về thì nhặt chiếc hoa là chiếc hoa phượng thắm cả nguyên trường còn tuổi thơ em là em biết nghe là lời cô giáo với lời mẹ ba về nhà ai hỏi thì em xin chào
bon_chu
thơ bón chữ: lời nào của cây lời nào của cây chạy trong lòng đất bóng chiều đã tắt sợi buồn giăng mau rễ bám thật sâu thèm yêu khát sống gió chiều lồng lộng nép mình trôi nhanh những ngày vắng anh lòng em nức nở mái đầu than thở mộng chìm vào thơ hàng cây duyên tơ ngày nao hóng gió tóc em muôn thuở ôm choàng vai nhau ngày trước ngày sau đêm nào không nhớ giường kia trăn trở tình dày vò thôi cây nghiêng gốc rồi tình như mây khói dối gian gian dối nửa mùa bướm ong
bon_chu
thơ bón chữ: nụ cười trong thơ âm thanh tháng chín dòng nhạc âm vang mơ mùa thanh tịnh dịu dàng mênh mang nắng nôi địa đàng dòng sông huyễn tưởng quên ngày quên tháng tiếng đời yêu thương lang thang dặm đường ngàn năm lấp lánh tình yêu vô lượng mơ hồ mong manh giấc mơ hiền lành ngàn năm nỗi nhớ đất trời góc cạnh nụ cười trong thơ
bon_chu
thơ bón chữ: ta quay trở về sương mù kín lối lòng nghe ủ ê tình còn nông nỗi ta quay trở về quanh co mấy đoạn bước chân nặng nề lòng thầm ngao ngán lốc ca lốc cốc vó ngựa dần xa bên kia con dốc khuất bóng trăng ngà người trở về đâu ta thầm đếm bước tan rồi mưa ngâu chạnh lòng ô thước ta về gác trọ vắt tay buồn tình cửa lòng bỏ ngõ mặc đời u minh
bon_chu
thơ bón chữ: khói tỏa sông dài trắng cánh cò bay thơm nồng lúa mới lặng lẽ bờ kinh đèn soi chặp tối tháng đợi năm chờ cánh lục bình trôi bao giờ trở lại xa quá là xa cây da bến cũ thuyền xưa không đậu
bon_chu
thơ bón chữ: hà nội sáng nay gửi mưa vào gió gió hát dịu dàng trong lòng hoa cỏ hà nội sáng nay ấp e dòng nhớ bâng khuâng thư lòng nụ tình chớm nở hà nội sáng nay mơ mòng dáng nhỏ hoa vàng trước ngõ hồ thu xôn xao hà nội sáng nay tóc thề ướt vai giọt cài khuy áo tim ai dâng trào một chiếc lá vàng mùa rơi tình tự uyên ương dệt mộng hà nội thu sang
bon_chu
thơ bón chữ: ta về ngơi nghỉ bỏ mặc đời trôi đã bảo lâu rồi bận lòng thêm rối ta về ngơi nghỉ bỏ hết sau lưng những gì đã từng làm ta chất chứa về thôi ngơi nghỉ bỏ hết hồn đau đã không ngọt ngào thì thôi đi nhé ta về ngơi nghỉ ngoan nhé người ơi nguyện chúc bằng lời tâm ơi cởi mở
bon_chu
thơ bón chữ: nếu vầng dương tắt mặt trăng sẽ buồn sao khi nắng hắt trăng còn chiếu suông nếu như tình chết hỏi em có buồn sao tình trong vắt em còn tay buông
bon_chu
thơ bón chữ: đường vào thành phố nhìn nào thấy đâu này cuối đồi cỏ này đầu thông reo nhà ẩn như treo trái thơm hái được nắng vàng phía sau ô che mưa trước mây sà bắt được thoắt đã xa vời em mặc áo đỏ ngỡ là hoa tươi tôi gặp tuổi tôi sau mùa mưa núi như còn cắm cúi màu xanh trên lưng ngọt ngào tiếng chim rơi vàng mái phố tôi gặp tuổi nhỏ trốn tìm đâu đây
bon_chu
thơ bón chữ: đừng hỏi vì đâu bác đen tôi bạc ai chưa biết nhau thì tìm tôi bác
bon_chu
thơ bón chữ: vàng thu tháng 8 vạt nắng xôn xao gió gửi lời chào người em thương mến vàng thu bẽn lẽn dưới vòm lá mơ người có mong chờ ngày cùng ca hát
bon_chu
thơ bón chữ: thân ta bơ vơ tâm em mộng mơ người xa xôi quá bao năm vẫn chờ ngăn cách hai nơi có nhau trên đời kết vòng thế giới con tim mỉm cười tình giăng sợi tơ lôi kéo đôi bờ mang niềm thương nhớ những đêm sương mờ nụ hôn ngất ngây theo gió mây bay đến nhau từ ấy đôi nơi sum vầy người ơi người ơi dẫu xa ngàn khơi trăng soi chẳng tới ta vẫn yêu người hẹn ước duyên thề lúc tỉnh lúc mê thương nhau là thế đâu tình phu thê
bon_chu
thơ bón chữ: ố hây qua cầu cởi nón chào nhau một áo tắm thân vạt khúc nón thao cô đi đâu vội như vội vàng thế có thể dừng chân anh hỏi một tí sao như bước vội em đây nay em còn bé lắm nay chưa có biết gì đâu chuyện yêu thương ô duyên ghê á là cái duyên đợi mình mới gặp đây chốn quê hội làng nàng hát dân ca dưới mạn thuyền nan trong sông đỗ về dâng tràng lời mời miếng trầu nồng say ôi thế từ đây mỗi người một mỗi phương trời trùng xa biết đâu tìm qua câu dân ca ấy ngày nào khi nghe trên đất tứ ngàn mừng tiệc hội lim trong làng đông vui cười tươi chào nhau
bon_chu
thơ bón chữ: lối lác hứng khởi trò quẹt lò nghẹ troi quát mày mặt từa lưa đen sì trò chơi sum hợp vào cùng tôi vui trên chiếc xuồng nghe bến nước tiêu điều khúc khích hả hê nhìn nhau và cười người nào người nấy coi mà hàm tiếu nước đã lớn dần đua nhau lem luốt mặt dính toàn then áo quần lù xù
bon_chu
thơ bón chữ: gió chạy trên đồi ngang qua hồn tôi nhớ xác em trôi cuối bải đầu ghềnh thời gian qua mau sợi tóc bạc màu em ở nơi nào tôi không còn khóc đêm cà mau con đi mang theo chẳng có gì ngoài hai chục đồng bạc mẹ chắt chiu để dành thung lũng đầy gió hồn anh đầy gió có con chim nhỏ bay vào trời xanh
bon_chu
thơ bón chữ: đêm khuya tịch mịch đồng hồ tắc tích nghe vọng tiếng xa đêm vắng nhạt nhòa tiếng ga xe sớm đêm khuya thổn thức thoáng chút giật mình sao nghĩ linh tinh mối tình rất lạ tuy gần mà xa đêm khuya lỡ giấc trời đất yên bình run rẫy tâm tình nghe hồn xao động với lấy hư không đêm khuya ngóng trông trông về giấc mộng cho nguôi nỗi lòng mối tình xa xôi
bon_chu
thơ bón chữ: đường xa sâu thẳm tù mù đèn đỏ chói mắt high beam mi mắt nặng chĩu nhắp miếng cà phê đắng mồm chép miệng mới được nửa đường
bon_chu
thơ bón chữ: cho anh theo với sáng nay tựu trường áo dài đừng vội lấm bùn ai thương có dư cuốn tập cho anh mượn cầm phỉnh ông bảo vệ anh vào trong sân có dư mực thắm bôi tay anh đầy lấm lem như thế mà cười ngất ngây có dư ánh mắt nhìn anh đi nào người ta thân mật anh buồn làm sao cho anh theo với sáng nay tựu trường ai còn đi học đời còn dễ thương
bon_chu
thơ bón chữ: cồn mây phơi phới choàng áo cô dâu hoa trắng cài đầu mấy lòng cõi núi anh trao nhẫn cưới ngọc khảm mặt trời biển già mai mối tán tụng không thôi phương bắc phương đông chim về dạ hội rừng cũng xum xoe áo vàng vội cởi suối khe nhạc trỗi lá hồng thiếp bay sân đêm vũ hội cỏ biêng biếc đồi mùa xuân cô dâu thi nhân chú rể nghiêng mái biển sâu gió trải lụa mới nghìn con nhạn sa bài thơ thảo vội âm ba vời vợi mấy dòng sông ngâm chim gấm ngập lối chúc tụng trên đồng đưa chúng ta đi trăng cắm sào đợi mùa hoa một thơm trong vòng tay nối em nhìn xa xôi mắt chìm ngọc tối anh dậy làm thơ ngọn sao thắp vội hai đứa chúng mình làm cuộc trùng sinh
bon_chu
thơ bón chữ: tết về bên mẹ không còn chơi vơi tâm hồn rất nhẹ mênh mang tình đời nghe trong tiếng gió hoa đào lao xao hạnh phúc đang có mẹ ta đón chào buông bỏ thiệt hơn cuộc đời là thế hạnh phúc giản đơn khi còn có mẹ
bon_chu
thơ bón chữ: ta mặc áo lá nâu mong được thành bồ tát em xinh nhưng em ác đốt sạch lá rừng sâu đường cheo leo lên núi ta cắm cúi niệm kinh em ngoan em ngấm ngúi bổ toang trái đào linh chấp cánh chim tu hú bồ đoàn chẳng còn xa cớ chi em ư ử loạn tùng phèo tâm ta thôi em con thú dữ về bạn với rừng hoang ta đợi cơn mưa lũ cuốn sạch những nghiệt oan cục ta cục tác trời đọa thân em anh thành bồ tát nhớ độ nhau thêm
bon_chu
thơ bón chữ: tôi vẽ mùa thu một vầng mây xám một trời âm u tình tôi rối mù tôi vẽ màu nâu mặt đất trải lá lá ru giấc sầu gió đi về đâu tôi tô màu đỏ thẫm nền luyến lưu trên từng ngọn cỏ xót xa ngậm ngùi tôi phết màu vàng cho trăng mơ màng soi từng nỗi nhớ rơi trên phím đàn tôi tô màu son trên má nàng hồng tôi tô màu mắt mắt nàng mênh mông tôi gởi mùi hương qua người con gái thả mái tóc huyền đợi một người thương tôi vẽ lá khô từng cánh rớt rơi bước chân nào dẫm nát hồn người mơ tôi sơn màu tím giữa phố mưa bay trời đang sụt sùi người thì đang say tôi hoạ màu xanh trên cành lá thắm nhú mầm hy vọng hình như xuân sang
bon_chu
thơ bón chữ: đừng trách con vạc sao mày ăn đêm chao ôi đồng đất ban ngày như nêm
bon_chu
thơ bón chữ: xin cho yêu em yêu lại ngày đầu vu vơ ngây thơ ôm trọn niềm mơ xin cho yêu em yêu lại tình đầu trong trắng một màu nồng thắm bên nhau xin cho yêu em yêu lại từ đầu đưa em qua cầu lất phất mưa ngâu xin cho yêu em yêu trong mộng đầu yêu đến bạc đầu mình mãi bên nhau xin cho yêu em yêu trong tình hồng cay đắng mặn nồng giá buốt ngày đông xin cho yêu em yêu không tuyệt vọng trong cơn đam mê say tận ngàn sau
bon_chu
thơ bón chữ: tết đến xuân sang mai vàng đầy ngõ đào khoe sắc đỏ hoa cỏ đơm bông sắc biếc trời trong nắng hồng tươi mới lòng người phơi phới ngóng đợi tình xuân lời chúc ân cần xa gần gửi gắm yêu thương đằm thắm cả năm thái hòa chúc khắp quê ta nhà nhà hạnh phúc an khang sung túc vạn sự hanh thông
bon_chu
thơ bón chữ: bây giờ em phải thoải mái sống vui quên hết ngậm ngùi rủi xui ngày cũ tháng năm ủ rũ tự nhủ xóa nhòa đau khổ hôm qua đã là quá khứ đừng nên níu giữ rồi tự dày vò cứ mãi sầu lo hững hờ hiện tại do mình mê mãi ngây dại cuồng si thế mới ôm ghì khổ thì phải chịu bởi vì chưa hiểu nên thiếu nghĩ suy vậy có ích gì quên đi mà sống ta còn khát vọng ước mộng bên đời nên hãy vui tươi lòng người hoan hỷ kết thêm tri kỷ khỏi nghĩ suy nhiều sẽ có một chiều tình yêu tìm đến
bon_chu
thơ bón chữ: ngày không có em không ai gõ cửa có còn chi nữa em đi không về ta đã ngủ mê sầu dâng khóe mắt cô đơn hiu hắt lữ khách tiêu điều tim còn biết yêu còn nồng ân ái ấp tình hoang hoải ủ sâu trong hồn giấc ngủ chưa tròn mộng tình đã dứt phai màu ảo thực tàn tạ tình thâm có vết bàn chân lẽ nào phai dấu ly sầu ai thấu tan trong rượu nồng cuộc đời viển vông tình như ngọn sóng xa con thuyền mộng mãi dâng bạc đầu ta rớt lệ sâu chờ đêm lạc lối em về rất vội lại đi xa mờ hình như giấc mơ in vào cõi nhớ bóng xưa đã vỡ hình loang bên thềm ngày không có em ta buồn héo rũ tim còn ấp ủ giấc mộng phai tàn có lẽ ly tan cuộc tình xa mãi ta chờ em lại hình in bóng hình
bon_chu
thơ bón chữ: đêm tối sẽ qua bình minh sẽ tới mang hy vọng mới và những ước mơ giông bão sẽ qua trời xanh xanh ngát gió thoang thoảng mát lay nhẹ cành hoa rồi đông sẽ qua mùa xuân trở lại đàn chim bay tới ríu rít lời ca
bon_chu
thơ bón chữ: bao nhiêu hiện hữu đã xuống dòng sông và những bông hồng của thời non trẻ vùi trong dâu bể hòa trong bể dâu còn lại gì đâu
bon_chu
thơ bón chữ: em còn e ấp hay lòng chưa vui những giọt sương mai được trời ban tặng hãy ướm nụ hồng và nở thật tươi bão lũ qua rồi còn bao nốt lặng anh đợi em cười những ngày gió loạn cười tươi đi em nắng ấm ngập tràn những gì đã qua chỉ là tai nạn ta vẫn còn nhau tình nghĩa đá vàng
bon_chu
thơ bón chữ: anh đưa cháu con sang xứ cờ hoa mua nhà mua cửa tìm nơi để dựa
bon_chu
thơ bón chữ: cuối đông thật rồi mai nở đào tươi hoa hé môi cười mừng xuân vừa tới chúc cô năm mới hạnh phúc đong đầy bài giảng mỗi ngày dày thêm niềm vui chúc bạn của tôi luôn luôn yêu đời học chăm tiến tới thành trò giỏi ngoan chúc lớp khang trang đàng hoàng mới mẻ chúc trường sạch sẽ quanh năm mùa xuân
bon_chu
thơ bón chữ: em là mùa xuân em là mùa hạ em là thu ca em là tuyết trắng em là sợi nắng em là hạt mưa là gió giao mùa cùng mây phiêu lãng em là trăng sáng là vì sao đêm trăng chiếu bên thềm ngân hà lấp lánh là sông chi nhánh chảy về biển đông đại dương mênh mông ngày đêm sóng vỗ em là vườn đỗ em là nương khoai là giọt sương mai hồi sinh lá úa em rờ cây lúa cây lúa trổ bông em ngắm ngô đồng ngô đồng sai trái là hệ sinh thái trái đất bao la em là tất cả vũ trụ đời ta
bon_chu
thơ bón chữ: ngập ngừng ngu ngơ em hiền như lá ngát xanh nụ cười chim trời bay lả mặt trời không tươi em hiền tơ sợi quấn hồn anh thơ bốn mùa diệu vợi trôi dài nu ngơ em xinh sương mờ phủ đầy hồn nhỏ có là duyên nợ sao còn âu lo em xinh đợi đò qua dòng sông nhớ ân tình quán trọ ngập ngừng ngu ngơ
bon_chu
thơ bón chữ: lúng liếng ánh dao đằm trong cơn khát tay nõn môi non hai mươi ngói đỏ chớm trổ heo may chân chim mắt sẻ tóc trẻ hơn vôi lạy em thánh nữ đứng gần thấy xa vừa xa vừa gần tin mừng mỗi sáng nghe tiếng phúc âm giọng mưa thánh thót rơi vành môi ngọt tôi uống đắng cay say đời bội bạc thương tôi hạt mưa nở ra sen đá dưới mái từ bi em cười duyên lạ hồng má bồ quân ơn em bồ tát cứu khổ cho đời riêng tôi khốn khổ
bon_chu
thơ bón chữ: tơi bời hư hao lao xao dại khờ mùa thu chưa đến em còn nặng nợ neo thuyền lênh đênh hồn đau bồng bềnh theo mây theo gió như là tâm bệnh cháy lòng âu lo xa xăm cánh cò bay về cuối nẻo u hoài nét cọ tranh buồn gieo neo khuất sâu núi đèo tình yêu dông bão hồn em vết sẹo tơi bời hư hao
bon_chu
thơ bón chữ: ba là xe lửa đưa con vào đời ba là con ngựa con cởi trên lưng con sẽ vươn cung con đi vào rừng lướt trên mặt sóng con cười con vui con sẽ vui chơi ngày hội quê mình đêm rằm trăng sáng con múa con ca
bon_chu
thơ bón chữ: tình ơi dã tràng suốt đời xe cát thương đóa san hô giấu mình mặn chát muốn biết nông sâu nghiêng bờ hỏi sóng biển dẫu bạc đầu vẫn hoài khát vọng một đời tìm nhau trắng tay bọt bể dốc cạn lòng trời tình đời vẫn thế em mãi yêu tin xin người chớ phụ biển mãi thẳm xanh dẫu đầy giông tố
bon_chu
thơ bón chữ: ta chờ đợi gì một chút hương bay một mùa lá rụng một vầng trăng say ta nghe gió hát rì rào trên cây con chim quên hót em về ngang đây ta thấy nắng lên mới tinh màu mật tình qua đôi mắt vừa gặp mà say ta chờ đợi gì một nửa bâng khuâng tình ru như mộng hồn bồng như mây ta đứng ta đây một mùa mùa nữa ngày mai ngày nữa đợi chờ vậy thôi
bon_chu
thơ bón chữ: còn có khi nào ta gặp lại nhau cùng nhắc nhau nghe chuyện của bây giờ
bon_chu
thơ bón chữ: có người em gái ngồi nhặt lá vàng ngoài sông trễ nải con đò sang sông lơ thơ tre trúc đong đưa nỗi niềm khổ đau hạnh phúc như con nước duềnh mùa thu thầm nhắc muôn mảnh trăng gầy giọt buồn nước mắt khuyết dần trên tay biết làm sao được mình ta ta mình dòng đời dòng nước rong rêu bóng hình và tôi xin hái đóa hoa cuối mùa tặng người em gái cuối miền dâu xưa
bon_chu
thơ bón chữ: em gần hay xa em đi hay tới để lại hồn ta dấu xưa vết mới dấu xưa ngọt ngào như hoa như bướm lối mòn ca dao khúc quanh gió chướng vết mới vô chừng lá gai cỏ sắc ngất ngây hương rừng ngổn ngang nghi hoặc dấu mới dấu xưa ngủ sâu tiềm thức gặp nhau tình cờ lại đau trống ngực em gần như trăng soi ta phong trần soi thừa bất hạnh soi buồn chung thân xa vời như quê bao năm chưa về xa từ quốc nạn như loài thiên di em tới em đi như cơn mưa núi vui chẳng hạn kỳ buồn thêm huyệt mới em đi bất chợt quên vẫy tay chào như ta thuở trước hơ hải bôn đào em tới hồn nhiên nồng nàn ân nghĩa réo gọi mù quên bao dung lượng bể cũng đành thôi em lại rừng oan khiên lại đêm vùi nhớ cho tình lên men
bon_chu
thơ bón chữ: gần gũi nhau rồi xin em cùng vui thu may áo cưới tặng em và tôi áo dệt tơ trời thêu toàn nắng mới thơ bay nụ cười mấy ngày có hoa rước em sang nhà bướm vàng đưa lối bốn bề chim ca bên này là thu bên ấy là thơ tôi ra đón gió xin em hãy chờ gió ở bên nào gió nhủ làm sao em ra cửa nhỏ trông nắng hoa đào rước em sang nhà trời thu bao la mùa thu niên thiếu có nắng thướt tha và mây yểu điệu làm dáng xa xa nắng cười nửa miệng nắng cũng đồng tình ôi phút thần linh ngày đi không tiếng và tôi cầu nguyện cho hồn thu xanh mộng xế hoàng hôn xin em ngồi lại mười ngón tay thon mở trang thần thoại bát ngát linh hồn chiều thu tân hôn lừng hương nhiệt đới một nét môi son tím màu hoa dại chiều nhẹ chiêm bao ngập ngừng áo mỏng có trăng hoài vọng cùng mây tiêu dao có một vì sao ghé vào giấc mộng tóc em gió lộng bay hương ngọt ngào gió lạc theo mây và mây theo gió ôi bóng đêm say thơm từng hơi thở từng hơi thở dài em hỡi nghiêng vai ngả đầu chút nữa xát vành tóc mai kề đôi lòng nhỏ đôi lòng cùng bay hương thầm phơ phất trên ngón tay ai một thoáng u hoài não nùng khóe mắt hoa cau ngây ngất cười trắng đêm dài mộng xõa trên vai là mùi thiên lý linh hồn hoa huệ còn ở trần ai tâm sự hoa nhài xin đừng e lệ bông hồng phong nhụy mơ suốt canh trường bóng dạ lan hương hiện hình tuyệt thế hoa ngâu thùy mị hoa mộc hiền lương ngọc lan thanh quý ngủ mê đầu tường tàn đêm trăng xế nâng tà áo sương thấy hoa đầy lệ và lòng đầy hương hỡi em mến thương có nghe trời bể tương tư dặm trường hoa cỏ mênh mang nối lời ước thệ trọn mùa yêu đương
bon_chu
thơ bón chữ: rất rất rât dài rất rất rât dài rất rất rât dài rất rất rât dài
bon_chu
thơ bón chữ: bong bóng vỡ tan mưa tạnh trời rạng hai đứa gặp nhau lơ đãng lạ xa
bon_chu
thơ bón chữ: anh thành chiến binh tay còn thư sinh thay bút cầm súng trái tim anh dũng
bon_chu
thơ bón chữ: chúa mãi trên cao có nhìn trần gian đen thẳm một màu chúng con xin ngài cứu vớt niềm đau
bon_chu
thơ bón chữ: quẳng tim lên cây xô hồn xuống giếng cây khô tim gẫy giếng cạn hồn nghiêng gió đi qua đó cuốn bụi chôn tim mưa về lấp ló khóa hồn lặng im bước chân phiêu lãng dấu tình mênh mang mắt nhìn lơ đãng môi cười hoang mang thổi cho tan đời xoáy trong hồn người mai trời có nắng hay vẫn mưa giăng
bon_chu
thơ bón chữ: chợt thấy anh về đêm dài mộng mị em nghe chập chờn lời anh thầm thì đường đời quanh co em lo lạc lối chân bước độc hành theo ánh trăng côi
bon_chu
thơ bón chữ: bốn mùa tiết đổi cây trái ngọt lành mẹ mẹ con con lết mòn ruộng dâu
bon_chu
thơ bón chữ: như xuân vừa tới mùa xuân thắm tươi chim muông ríu rít gọi xuân ngợp trời cô em má đỏ thương quá đi thôi xuân về hớn hở nắng xuân reo vui tình xuân phơi phới nụ hôn vào đời xuân về say đắm hương hoa cho người xuân mang tin mới tô thắm đất trời y xuân chan chứa ngàn hoa reo cười tình em anh giữ xuân ơi xuân ơi tình anh em nhớ thương anh suốt đời xác pháo đỏ thắm sân vui nhà nàng mai đây kiệu rước mừng đón em sang
bon_chu
thơ bón chữ: em về trưa vắng ngôi trường mọi khi nghe trong bóng nắng mùa xuân thầm thì này cô tóc ngắn ai là bảnh trai để cho kiếng cận tự nhiên thở dài này cô tóc bím mười sáu ngọt ngào con trai mặt mụn con gái thì sao ai là răng chuột gặm bịch bắp rang có tha hột mít đem giấu trong hang con nai có mắt nên gọi mắt nai cây tiêu có hạt mép thì có ria mùa xuân đừng hỏi bạn em rất nhiều tại chưa nói hết đâu chỉ bấy nhiêu
bon_chu
thơ bón chữ: bộ đồ tương lai áo xanh đôi giày nhà thờ chưa ngủ quay vòng quay vòng
bon_chu
thơ bón chữ: tạc đây bức tượng năm kế tháng còn nụ cười vương trượng tươi mãi mầu sơn ai còn tìm kiếm tình cảm trường tồn dơ tay tớ điểm thống khổ dài cơn ôm lời tù tội ngục tối cuộc đời dang tay gào hỏi nông cạn loài người bật cười trời đất đo dạ đi con mầu sơn chưa mất tượng ấy đâu lòng đo sông ướm biển đủ thước dài đo lòng người thiên biến bức tượng chợt ho muôn trò cuộc sống bạc bẽo nhau cùng tớ đành giết mộng ôm tượng cười chung
bon_chu
thơ bón chữ: lận đận giọt mưa bơ vơ về đất lưng trời mệt nhọc buồn qua vai người lận đận vành môi thốt lời xa vắng còn nghe vị đắng tàn nụ hôn xưa lận đận gà trưa gáy hờ hững quá người về tàn tạ gối mỏi lưng còng lận đận dòng sông lạc đường ra biển đôi bờ im tiếng sóng nào tan đi
bon_chu
thơ bón chữ: tháng năm bên sông chiều tan bọt rượu đôi ta cười lặng đôi ta ồn ào trăng nhoà trước mặt sao chìm sau lưng bước chân lơ lửng nỗi buồn rưng rưng chàng như giọt mật ngấm vào tim ta ta như cơn bão cuốn chàng đi xa chiều tan bọt rượu chốn này riêng ta tháng năm giữ lại một hoàng hôn hoa
bon_chu
thơ bón chữ: ngang một đồi sim tím chièu hoang dã liu xiêu mái lá bên mạ xanh non nhửng chú nghé con quần chân bên mẹ mấy con chim sẻ đu nhẹ lưng trâu trâu bò răm rắp gõ chân rằm rập những đứa mục đồng tiếng cười băm bắp nước chãy róc rách ếch kiêu ì ạch bĩ bò bĩ bạch mấy con ễnh ương vác cũi trên đường môt anh trai trè đem về tặng mẹ hái quã sim non khóm chuối lom khom mái tranh thấp thóm ông già lọm khọm bên dòng suối con mọc ỡ đầu non môt vần trăng bạc tiếng gà úc ác rụng nắng hòang hôn đường về cô thôn có đồi sim tím môt chiều êm đềm dừng chân đứng lại hái nhành sim dại nhớ chiều hôm nọ con về tới ngỏ tăng mẹ thương yêu
bon_chu
thơ bón chữ: cắt cho ta sợi dài cắt cho ta sợi ngắn cắt cái sợi ăn gian cắt cái sợi nói dối sợi ăn cắp trên đầu sơi vu oan dưới gáy sợi bè phái đâm ngang sợi ghen tuông đứng dọc sợi dạy học chán phè sợi làm thơ thiểu não sợi đặc như dùi cui sợi rỗng như khẩu hiệu sợi chảy xuống má cha sợi vắt ngang trán mẹ sợi cắt đứt tim chồng sợi chặt đôi ruột vợ hãy cắt cho ta hãy cắt cho ta hãy cắt cho anh hãy cắt cho em hãy cắt cho vợ hãy cắt cho chồng
bon_chu
thơ bón chữ: tìm em nơi nao vời vợi muôn sao tìm em nơi nao con tim thét gào
bon_chu
thơ bón chữ: bay hoài trên cao tháng mười lao xao chân trời hư ảo cánh đồng nhiên hạo sông hồ hư hao tiếng thu dâng trào ngàn đêm dông bão thời gian tàn bạo mơ hồ chiêm bao vườn khuya rì rào lời kinh chánh đạo gió mơn cành táo không còn lao đao giọng em thì thào anh quên phiền não hãy là chim sáo bay hoài trên cao
bon_chu
thơ bón chữ: anh không đẹp trai chẳng ai ngó nhìn thân hình ốm yếu túng thiếu không tiền chỉ hiền rất ngoan không toan tính nhiều nuông chiều khi yêu ai yêu thì quý
bon_chu
thơ bón chữ: xuôi dòng buồn vui có những ước mơ thắp đời tươi sáng mơ hồ duyên nợ nhiệm mầu mênh mang vườn xuân địa đàng đầy chim én lượn quên ngày quên tháng diệu kỳ tơ vương đàn ai nghê thường trôi trong quạnh vắng tâm hồn hướng thượng nhủ lòng sông trăng đi qua đồng bằng nghe như đồi núi dòng sông trầm lặng xuôi dòng buồn vui
bon_chu
thơ bón chữ: một bữa trăng sao xuống rừng rú dại một bữa trời trăng buồn không thể nói cầm gương lên hỏi tóc bạc thưa rằng trời đất cách ngăn đừng mê con gái bực quá liền quăng tấm gương xuống đất vẫn nghe mãi rằng đó là sự thật
bon_chu
thơ bón chữ: mưa đời rơi mãi chảy ngược bình yên rơi giọt muộn phiền mênh mông biển rộng mưa ngâu nhỏ xuống đời lạc về đâu mắt biếc nặng sầu hạt nào em khóc
bon_chu
thơ bón chữ: từ trong cổ lục em là tiểu thơ lòng quen khuê các tây hiên đứng chờ ta thằng phiêu lãng nghe đồn sang chơi mới nhìn đã sảng ơi em tuyệt vời rượu hồng một chén tình trần thẳm sâu quan hà nửa chén bỏ em bên lầu mịt mù cõi thế ngơ ngẩn đường chim công hầu coi nhẹ nhớ màu mắt em về tây hiên cũ nghe mưa đầu sông tóc em hà xứ đời ta tang bồng
bon_chu
thơ bón chữ: nụ cười đã tắt khi nhắc tên người nụ cười đã tắt vì mất em rồi chỉ ngồi một mình ôm hình bóng ai bàn tay chẳng với không tới được em
bon_chu
thơ bón chữ: anh đứng bên cạnh coi em thêu thùa em thêu con phụng đậu trên cành ngô
bon_chu
thơ bón chữ: một người con gái em tên là hường dáng thì thật đẹp nói chuyện dễ thương dù không dám tới đêm vẫn nghĩ ngợi mơ em thật nhiều hay ta cứ liều tán em ấy nhỉ không cưa cũng phí cưa sợ không thành thì phí xuân xanh băn khoăn nghĩ mãi trả lời anh cái xác xuất bao nhiêu để được em yêu anh đây còn tính
bon_chu
thơ bón chữ: hứng giọt sương khuya hứng giọt sương khuya lắng lòng thanh tịnh tiếng đàn tròn trịa dạt dào lung linh cám ơn ân tình triệu năm còn mãi tu hành chánh định ngàn đời không phai thiết tha miệt mài dòng sông miên viễn ôi loài hoa dại nở buồn cõi tiên gió mây rất hiền thấm trong hồn nhỏ đêm này hướng thiện nụ hồng thơm tho
bon_chu
thơ bón chữ: em như nụ bưởi vừa chín thơm bay anh khoa bàn tay tôn vinh dâu bể dáng em lau gầy vươn từ khổ đế mỉm cười thơ ngây trang nghiêm cõi này
bon_chu
thơ bón chữ: tiếng thơ ngọt ngào tiếng thơ ngọt ngào qua đời cay đắng đất trời nhiên hạo dạt dào sông trăng gió qua đồng bằng thổi về thung lũng bình minh vắng lặng lạc loài mông lung khói sương mịt mùng mùa xuân chưa tới chân trời xưng tụng lạ lùng chơi vơi tình yêu tuyệt vời ru ngoan bờ bến nụ hồng vời vợi bao giờ lãng quên
bon_chu
thơ bón chữ: ru tình vừa ngủ đã thấy mộng chưa thiên thai động chủ vạch lối chui vừa say sưa nhìn ngắm đẹp quá đi thôi cảnh tiên xanh thắm ái nữ xòe môi nụ cười hé nở sơn thủy ru hời mê tơi muốn ở ơi mộng tôi ơi
bon_chu
thơ bón chữ: hoàng hôn tắt nắng rẻo vắng mình tôi đơn côi một bóng lạnh cóng trong đêm ấm êm nào có nghe gió rì rào hàng lao nghiêng ngã muốn thả hồn phiêu theo chiều nỗi nhớ ái lỡ cách xa ngày qua ngóng đợi trao gởi tâm tình cho hình bóng ấy có thấy chăng người suốt đời gói gọn gửi trọn cho anh tình xanh tô thắm êm ấm vững bền đừng quên anh nhé em sẽ đắp xây
bon_chu
thơ bón chữ: mơ mùa trăng đêm tiếng thơ rất hiền ngọt như tháng chín đêm nay ẩn hiện cháy hồng niềm tin miên man ân tình sáng trời ảo ảnh anh tìm chánh định ru mình mong manh quấn sợi chỉ mành níu đời lãng đãng sộng hồ hiu quạnh bến bờ mang mang thắp lên hoa vàng vẽ thơ kỷ niệm ướp ngày ươm tháng mơ mùa trăng đêm
bon_chu
thơ bón chữ: cứ mặc rượu dẫu say say tỉnh tỉnh hồn lâng lâng vờ vĩnh kiếp thăng trầm lấy gió sương ta dệt thảm ta nằm đem mưa bụi quấn vào thân lữ thứ rồi mặc đời dồn dập bao phong vũ kiếp cuồng say hay mãi kiếp cuồng tình cạn vò này làm bạn lối vụng sinh đạp nước biếc quanh qua vòng khờ khạo ta cứ uống mặc bao lần vũ bão kiếp trần gian cứ bạc nhược lăn quay cùng trăng mơ ta uống miết đêm này rượu đã thấm mấy lần ta say khướt giọt buồn rơi cho vơi cơn đau sướt mãi hồn thơ tàn quạnh giữa hồn thơ hết bầu này tâm tư ngớt dật dờ ngụm cay cay ướp vị tình đắng đắng trăng ngả tây đoài hừng đông ưng ửng thuyền trôi lững thững sóng dạt hồn thương
bon_chu
thơ bón chữ: trắc trở cõi lòng ước mong vụn vỡ đâu còn ái nợ dang dở tình đời đổi khác buông lơi rã rời thân xác buồn thương phận bạc đau rát chờn vờn nghĩa cạn sầu hơn tủi hờn ngao ngán niềm vui khô hạn dạ nản đắng cay mỏi mệt tháng ngày cuồng say khổ dệt tâm hồn nhạt phết chấm hết từ đây
bon_chu
thơ bón chữ: tháng chạp hăm ba thần táo nhà ta được đồng hành cử về trời tham dự bệ kiến ngọc hoàng trình sớ táo quân cho cả cộng đoàn các nhóm các ban bính thân con khỉ làm không kịp nghỉ hết họp lại hành nhận định rành rành nhộn nhịp hăng say đêm cũng như ngày lạc quyên bão lụt các nhóm ào ào cứu trợ đồng bào gặp cơn khốn khó không to thì nhỏ của ít lòng nhiều cắt bớt chi tiêu có dư đóng góp khóa seed năm nay đăng ký liền tay vẫn còn phải đợi người kêu ơi ới cấm phòng năm qua lớn bé trẻ già cùng rủ rê nhau linh thao đông đảo đến họp mặt vùng giới trẻ tham gia không chút ngại ngùng đóng góp lời ca có nhiều bạn trẻ quỳ lên tử tế cam kết đồng hành trước ngay mình thánh tuyên hứa từ nay theo chúa theo thầy con đường i nhã xưa đã vạch ra quyết không chùn bước chỉ mong sớm được kết hiệp với ngài lao tác miệt mài trở thành khí cụ đi làm mục vụ không quản sớm trưa dù nắng hay mưa dân thân xả kỷ dấn thân xả kỷ
bon_chu
thơ bón chữ: nhớ sao đất mẹ mũi né thân yêu ngắm biển mỗi chiều hiu hiu gió thoảng không ngờ chớp nhoáng đã thoáng xứ người lang bạt chơi vơi bên trời đất khách mẹ cha biệt cách thương vách nhà xiêu con phải làm liều lạc phiêu đất lạ nỗi buồn khôn tả tất cả nén kìm đau xé con tim mong niềm hạnh phúc
bon_chu
thơ bón chữ: thổi tình chơ vơ nghe tiếng thời gian bước dài lặng lẽ đêm vàng vô hạn lạc loài sắt se nghe tiếng cay sè mùa thu mất ngủ khuya tàn quạnh quẽ cuối đường âm u nghe tiếng mịt mù bên đời quan tái đêm màu huyết dụ đẫm buồn tàn phai nghe tiếng miệt mài dòng sông tan vỡ gió mùa vô ngại thổi tình chơ vơ
bon_chu
thơ bón chữ: tình yêu anh đó như gió ru mềm ve vuốt dung nhan kiều diễm trang đài cung đàn hòa nhịp tiếng lòng của anh rạo rực khao khát tháng ngàng lãng du vòng tay của anh siết chặt đam mê dạt dào cùng rung tình yêu nồng nàn cho tim rộn ràng cho tình sáng trăng trong đôi mắt em thầm lắng ngọt ngào
bon_chu