text
stringlengths
18
59.5k
the_loai
stringclasses
5 values
thơ bón chữ: các em thương mến gửi tặng bó hoa có đứa mua quà đứa thì rủ nhậu có ai nghĩ thấu sinh nhật thêm buồn cứ thêm 1 lần yếu thêm nhiều thứ nghĩ lại quá khứ sức khỏe phi thường soi mình trong gương bắp cơ cuồn cuộn những hôm ngủ muộn 2 nháy 1 đêm có lúc hứng lên làm thêm nháy nữa có tháng 3 đứa đều báo có bầu vậy mà đã lâu không ai báo cả mình đã già hả chẳng ai trả lời có lẽ hết rồi nghĩ mà hối tiếc nhiều em mắt biếc lúng liếng nhìn mình mình cũng lặng thinh chim không động đậy đừng chê tôi bậy sự thật mềm èo
bon_chu
thơ bón chữ: tình khua gót dài bao ngày ân ái một quãng trần ai em ngày ra đi ta tìm mộng mị bờ vực chia ly người xưa về lại tay ấm miệt mài chăn gối bên ai đường ta nỗi mình mây trời vô định ảo thức lung linh chia tay ngỏ tình van đời yên tỉnh xin giọt bình minh em ơi đỉnh sầu đo đáy sông sâu lối về có thấu khép ánh mặt trời trút niềm mong đợi đêm lối chơi vơi còn đâu ngoái nhìn cuối nẻo cuộc tình yên nhé tâm linh
bon_chu
thơ bón chữ: chim về cây thung móc đọng bụi tùng giun kêu chân tường chùa điểm hồi chuông
bon_chu
thơ bón chữ: em loài hoa trắng trong trắng ngây thơ anh như ong bướm bay quanh vẩn vơ em đây áo trắng một thuở sân trường anh ngoài chờ đợi nắng vàng nhẹ vương em đi trong nắng hò hẹn con đường hàng cây nghiêng bóng vạt nắng pha sương tim em trong trắng chưa một lần yêu bây chừ anh đến em đã biết yêu
bon_chu
thơ bón chữ: đông về trăng sa xuân về hoa nở đời vẫn lì trơ ngày tháng hững hờ ta đời buông lơi hè về rộn rã nhịp bước đời qua bao lần vấp ngã đời đầy mưa sa nhắm mắt nhìn đời che tim đếm nhịp hồn lạnh buồn trơ thôi đừng trăn trở lá rơi lá rơi đời trôi đời trôi nổi trôi trôi nổi
bon_chu
thơ bón chữ: xóa xóa xóa xóa xóa xóa xóa xóa xóa xóa xóa xóa xóa xóa xóa xóa xóa xóa xóa xóa xóa xóa xóa xóa
bon_chu
thơ bón chữ: bâng quơ xuống phố chiều nay rợp người ai còn ai có lẳng lặng mình tôi bâng quơ ngọn gió tóc xõa vai cười tình nghe lấp ló nắng vàng khơi khơi lời yêu thương dỗ chưa xóa ngậm ngùi từ khi tình vỗ xót hoài không thôi bâng quơ lá đổ vườn ai ngủ vùi bàn chân lớ ngớ quay vòng xa xôi bâng quơ xuống phố chiều nay rợp người ai còn ai đó thả mình đơn côi
bon_chu
thơ bón chữ: tiếng đàn trong đêm có tiếng chim kêu trong lòng trí nhớ nghe lòng rã rệu lạc loài ngu ngơ có nỗi dại khờ trôi dài bến bãi sông buồn duyên nợ mặn chằn tàn phai có bóng hình hài ngàn năm vương vấn tâm hồn quay lại bên bờ phân vân có cõi gian trần còn nguyên kỷ niệm em còn nuôi nấng tiếng đàn trong đêm
bon_chu
thơ bón chữ: một ngày hỏi thật cũng khó đo lường những điều bình thường mà ta đã mượn sống trong tưởng tượng sẽ khó an bài đóng trọn một vai quan hay nô bộc nghèo hèn qúi tộc phải trái tôi ông ra đi thành không đỡ đau dòng lệ cuộc đời kiêng nể gía trị cao treo trong trí khôn nghèo ngẫm điều sinh tử
bon_chu
thơ bón chữ: gởi tên cho gió gởi quê cho chiều chia thân với bụi trải lòng cho yêu bày cuộc rong rêu cũng qua một kiếp rành rọt nông sâu cỏ hoang nào thiết này người ly biệt lá còn trên cây này người chì chiết cơn mơ ban ngày trót một lần say tiếc ngày đã tỉnh trót một lần vay dỡ thuyền đền ván thì thôi đã hẹn thì thôi cứ quên nếu ta không tới thôi đừng gọi tên thắp đèn mới biết một mình đi đêm hoa tàn mới biết hoa còn bên hiên
bon_chu
thơ bón chữ: sương mai nắng sớm chải làn tóc tơ em ngồi hong nắng bên dòng sông thơ đồi nghiêng dốc đứng đêm nghiêng đợi chờ có người phong lữ lội vào giấc mơ sáng ra tỉnh giấc nắng múa hiên nhà nắng trêu người mộng ghé vào đêm qua sương trong nắng sớm nụ yêu đâm chồi hình như nắng cũng nghe tình lên ngôi sương mai rất sớm tan vào bao la sáng nay rất sớm nỗi buồn đi xa
bon_chu
thơ bón chữ: hồn như lá me chiều nay khép lại buồn rơi rơi mãi suốt con đường dài theo bóng hình ai mùa hè đi vội để tôi tìm đuổi thu vàng chơi vơi
bon_chu
thơ bón chữ: đi vào giấc mơ mưa xối mòn lòng trở lại ngày dài nắng xuyên héo dạ men theo đường tình mờ nhân ảnh quá
bon_chu
thơ bón chữ: mẹ ngủ thật buồn bắng dòng nước mắt trong hồn ngã nghiêng nhớ hình bóng mẹ
bon_chu
thơ bón chữ: bàn tay cô giáo tết tóc cho em về nhà mẹ khen tay cô đến khéo bàn tay cô giáo vá áo cho em như tay chị cả như tay mẹ hiền cô cầm tay em nắn từng nét chữ em viết đẹp thêm thẳng đều trang vở
bon_chu
thơ bón chữ: vọng tiếng ve ngân hàng cây lá động mặt trời chếch bóng chiếu hình lẻ loi tấm bảng nhện soi sân trường vắng tanh ghế đá rêu xanh căng tin ngủ lịm người về muôn lối rời xa nơi đây đi sao quá vội phượng hoa rụng đầy người về thành phố người về rẫy nương người thăm quê hương mình tôi vất vưởng hè về có hay đôi chân xuôi ngược đôi tay mệt nhoài hè đâu như trước mùa hè mơ ước bên rặng tre làng diều sáo rong chơi manh áo tả tơi mùa hè mong đợi trời mưa lụt lội ngoi đồng bắt cua tắm ướt cơn mưa
bon_chu
thơ bón chữ: trong căn phòng tối tia sáng loé lên từ ngoài cửa sổ mặt trăng ngày rằm
bon_chu
thơ bón chữ: tuyệt vời thiên nhiên nghe trong lặng lẽ tiếng ca lạ lùng dòng sông quạnh quẽ lạc loài mông lung nghe trong chập chùng hoàng hôn rực rỡ tâm hồn ướt sũng mượt mà mộng mơ nghe trong mịt mờ bài thơ bốn chữ đất trời duyên nợ đoá hồng chân như nghe trong tư lự mùa đông muộn phiền tâm hồn cô lữ
bon_chu
thơ bón chữ: một nửa nắng vàng một nửa mưa xa sao còn xa mãi chưa quay về đây
bon_chu
thơ bón chữ: đã nhắc bao lần vẫn cố đi điều hay lẽ thật chớ nghe thì ham bài mải bạc nên nhiều lúc tốn của hao tiền để lắm khi hụt hẫng do khờ đau đớn tại dở dang bởi ngốc xót xa vì nhà tan cửa nát thôi đành phải bỏ phố lên rừng phận giống y ps bát tiểu đối đã nhắc vẫn cố điều hay lẽ thật ham bài mải bạc
bon_chu
thơ bón chữ: khi nào thấy nhớ mở ảnh ra xem đến lúc gặp em vẫn còn rất nhớ có một lọn tóc gọi là tóc mây để ai đùa hay bảo là tóc túm có một nụ cười nhẹ mà rất duyên mọi nỗi muộn phiền bay nhanh theo gió có một ánh mắt gọi là mắt nai để một anh trai tương tư ngồi ngắm có một buổi chiều đã thành hoài niệm chuyện trò huyên thuyên đời vui chỉ thế có một cô bé ngỡ là tri kỷ có một nỗi buồn chênh vênh lâng lâng
bon_chu
thơ bón chữ: lác đác tiếng chim h hen nhún nhảy nước suối trong veo say đắm đại ngàn
bon_chu
thơ bón chữ: có thấy ta không ta luyến tiếc gì ta mơ ước gì ta buồn bã gì ta ngờ vực gì tai đã điếc chưa tay đã gẫy chưa mắt đã mù chưa
bon_chu
thơ bón chữ: ông mặt trời ơi ông lên cao vời bé vẽ ông cười nắng đã lên rồi mây hỡi mây ơi mây từ đâu về bé vẽ mây bay trôi với cùng trời này hỡi bé ơi bé vẽ thật đẹp khen bé bật cười xinh xắn dịu dàng
bon_chu
thơ bón chữ: quay lưng ngoảnh mặt khoảng cách xa dần nghĩa ân đã cạn cố nán thêm đau tình nào không phận đừng bận tâm chi sầu bi khóe mắt ruột thắt tim nhàu lòng đau chua xót ái ngọt yêu thương tình trường trắc trở vụn vỡ tim yêu hai chiều xa cách mất sạch niềm tin ân tình đôi ngã buông thả hương yêu quên điều ước hẹn chẳng vẹn nghĩa ân xa dần kĩ niệm tìm kiếm duyên nồng
bon_chu
thơ bón chữ: khi những giọt sương còn vương trên lá có chi rộn rã vắt vẻo đầu cành đi tới ngày xanh nắng về gõ cửa sương buồn nắng lửa nên gầy hanh hao lá cũng lao xao đón chào gió chướng sương còn gắng gượng trên cây lăn dài hỡi giọt sương mai rung rinh trước cửa xin đừng soi nữa những gì long lanh thao thức tàn canh ôm sầu mộng mị ai về du hý trong giấc hồng hoang như những giọt sương ươm mầm cho đất ta rơi rất thật giọt châu cho đời
bon_chu
thơ bón chữ: mơ mùa trăng đêm tiếng thơ rất hiền ngọt như tháng chín đêm nay ẩn hiện cháy hồng niềm tin miên man ân tình sáng trời ảo ảnh anh tìm chánh định ru mình mong manh quấn sợi chỉ mành níu đời lãng đãng sộng hồ hiu quạnh bến bờ mang mang thắp lên hoa vàng vẽ thơ kỷ niệm ướp ngày ươm tháng mơ mùa trăng đêm
bon_chu
thơ bón chữ: khi sáng tinh mơ chuông nhà thờ đổ trên lối mòn nhỏ đi lễ vui thay khi chiều về đây chuông nhà thờ đổ hỡi ai sầu khổ đến với giờ này chuông cất khoan thai êm từng tích tắc khi ngày đã tắt chuông đổ vang vang khắp thôn khắp làng người người thấu rõ chuông nhà thờ đổ mời gọi giờ kinh sốt sắng tâm tình cộng đoàn một ý bình an đến thế khoan thai bao la khi trong lòng ta chuông nhà thờ đổ em ơi hãy nhớ đến với chúa ta cho dù gần xa hi sinh cố gắng dù mưa dù nắng khi tiếng chuông reo hãy nhớ một điều ngài đang chờ đợi em ơi đừng vội đời lắm oan thương đến với tình thương khi chuông mời gọi thế đó quê tôi ngày tháng dù trôi nhưng chẳng tận lời chuông nhà thờ đổ
bon_chu
thơ bón chữ: kỷ niệm ngày xưa chắc thừa anh nhỉ ngỡ tình thắm vị nhưng trí đã lầm chỉ biết lặng câm nuốt thầm mặn đắng lòng đau dai dẳng quạnh vắng canh tàn giữa nẻo quan san cơ hàn đeo bám rối bời dạ khảm nào dám oán than lỗi nhịp cung đàn sầu chan tủi xót đâu rồi trái ngọt lỡ trót xa rời ôm nỗi chơi vơi gọi mời thương nhớ duyên mình chẳng nợ dang dở tơ hồng chàng có biết không em gồng gánh mãi tiếng yêu khờ dại bước sãi dặm trường cam chịu nhọc vương má hường heo hắt mong ngày góp nhặt kết chặt niềm vui
bon_chu
thơ bón chữ: hỏi người còn nhớ hôm ấy trăng tròn năm ngón tay thon nhẹ nhàng trên phím một dòng sông tím soi bóng êm đềm trời đất lặng im nghe đàn trải mộng con tim cháy bỏng trong gió ngùi hương ơi đóa môi hường lòng anh tha thiết rồi ngày nguyệt khuyết trên bến phôi pha là lúc chia xa xứ người miên viễn bài tình đưa tiễn hát chẳng nên lời tơ phím buông lơi dòng hoang biền biệt buồn dâng mắt nguyệt năm đợi tháng chờ sầu nát tim thơ nỗi lòng ai biết một vầng trăng khuyết trên bến phôi pha cô bóng nhạt nhòa dòng xa hoang biệt bài tình anh viết thủa nguyệt đương tròn nay khuất ngàn non ai còn tha thiết
bon_chu
thơ bón chữ: sắc vàng óng ánh áo lụa bao quanh mượt mà treo nhánh đêm trắng khoe mành giữa lòng hiu quạnh hoài bóng nơi tranh hoa nở tàn canh khơi miền ảo ảnh thu tình đỏng đảnh trách vội nơi anh khoảnh khắc ngày xanh gợn buồn canh cánh em về lấp lánh gót vội phai nhanh nét bút tìm quanh níu dòng giá lạnh hoa giờ cô quạnh lạc lõng vườn thanh tình lỡ mong manh niềm riêng ai sánh
bon_chu
thơ bón chữ: có những nỗi nhớ không dễ gọi tên ta muốn lảng tránh càng khó để quên
bon_chu
thơ bón chữ: ngày xưa học toán cũng đơn giản thôi em anh cộng lại thì thành một đôi và em anh hiểu ý nghĩa yin yang nguyên nhân hậu quả đất trời thế gian những gì hoàn hảo phải đi có đôi điều này em hiểu đã rõ anh ơi nhưng rồi bất chợt anh bỏ ra đi đôi ta trừ một sao chẳng còn chi
bon_chu
thơ bón chữ: muốn làm chiếc lá lướt trên mặt sông muốn làm ngọn gió chạy hoang ngoài đồng trời xanh xanh thẳm mây trắng bồng bồng cánh cò lơi lả vỗ vào mênh mông nhà ta nhỏ hẹp len giữa phố đông lòng ta khao khát trải ra vô cùng
bon_chu
thơ bón chữ: con về quê hương trong chiều lặng gió hoàng hôn chín đỏ khuất dần chân mây khói bếp chiều bay dáng còng lưng mẹ có mùi cơm tẻ bừng lên khung trời câu hát à ơi trên loa hợp tác có vài chú vạc trên đám mạ non mẹ già đón con mắt mờ ngấn lệ bàn tay vẫn thế gầy khô chai sần mẹ vẫn ân cần thổi bùng lửa dạ bóng cau đã ngả dài trong miên man gió trải quan san mai con bước tiếp cầu mong khói bếp hoài bay lên trời
bon_chu
thơ bón chữ: ừ tại cái tâm làm khổ cái linh hững hờ người đã mình còn thiết tha
bon_chu
thơ bón chữ: lãnh tụ béo nục dân đen gầy rục lao động hùng hục họp hành liên tục đói ăn khắc phục kêu ca tống ngục cộng sản đánh gục đời mới hết nhục
bon_chu
thơ bón chữ: gió lạnh rì rào trăng buồn ước ao đường nghiêng bóng hỏi người thương nơi nao mây bâng khuâng trôi sao trời ngơ ngác núi xanh nét nhạc thơ suối thầm reo tóc mộng yêu đương mắt vương hoa cỏ tim thề đã có bước chân một đường
bon_chu
thơ bón chữ: đường này mình xưa ngậm hai sợ cỏ em theo chồng rồi cỏ còn xanh đó
bon_chu
thơ bón chữ: ai về cù lao biển xanh tươi thắm cỏ cây xanh mượt diệu dàng thân quen đẹp lắm quê ta em ơi hãy đến góc phố nhỏ nhoi hoàng hôn đẹp lắm in sâu ký ức không thể nào mất là tình quê hương mãi nhớ xa xăm năm nao còn giặc ong đến từng bầy phải chăng như tiếng quân thù hét la rồi sau mỗi trận sang bằng chiến địa tiêu diệt cả đàn un trong máu lửa vùng quê anh dũng xưa nay vẫn thế yêu hoài non nước zià lại tay ta
bon_chu
thơ bón chữ: bên bờ chiều nào ta nghe điệu hò bên nhánh sông chảy mắt ai đưa tình trên đất quê lạ mênh mong rừng lá thảo nguyên bạc ngàn sương mây phủ đồi én bay chiều về ngọn nến sáng tỏa tiếng thương ngọt ngào em hát đợi chờ bài thơ tình ấy anh lại gặp em áo nương hoa hồng màu môi đỏ thắm anh khẻ nhặt lá mang thả trong gió gửi đến nơi em ở tận rừng núi biết em bây giờ ra sao làm sao anh nay nhớ mãi câu hò ví dặm đây đã đánh mất bạc dòng sông xanh ánh trăng chôn vùi lắp vào con tim ngập tràng tin yêu lòng anh khi nghe em hát câu hò ví dặm đậm tình
bon_chu
thơ bón chữ: trăng quê người soi đau thấu ruột hoa viễn phương tỏa buốt tinh thần lời thơ nào cho ta ngủ được tiếng ca nào ru miên êm êm vết loang lỗ đã là di chứng rễ ngàn năm còn khóc gánh gồng nụ hoa nở chưa lần trọn vẹn trái đậu rồi khi chín không xong sởn sơ lá nõn sương mai tiết trinh tia hừng đông đón em lay chuyển mình nhựa uyên nguyên rớm ta nhập vào thinh con đường con đường u u minh minh xoắn trôn ốc gọn vũ trụ thơ linh bước ai bước thỏa cho em hữu tình chưa vỡ trái tràm thấp thỏm với trận ngã lẽ cớ sự ta khóc mù tăm em kề dâu bể bước vấp mê lầm trưa đâu mà xế ta sầu điếng câm
bon_chu
thơ bón chữ: thuyền cặp bờ môi mây mưa vần vũ nơi đâu nguồn cội nẻo nào thiên thu bóng thuyền xa khơi đôi bờ đứng đợi giòng trôi lệ mù chảy vào thiên thu nghìn năm ru ngủ vương vấn tơ trời tóc buồn thôi bới rủ thềm thiên thu một bến đợi thuyền mục gỗ tình duyên thiên thu chôn kín một nỗi niềm riêng buồm rách tả tơi mơ về bến cũ sông nước xa vời cũng đành thiên thu
bon_chu
thơ bón chữ: ai về đường thật mấy khi đã lường có phải bình thường không trả mà mượn sống trong tưởng tượng cuộc chơi đã bày cũng thích sánh vai đi hoài không học quặn đau dòng tộc mỏi gối tôi ông chỉ còn chữ không tuôn tràn giọt lệ chối bỏ đâu dễ như án tù treo tất cả sẽ nghèo ngoại trừ bất tử
bon_chu
thơ bón chữ: trở về sông quê một thời thơ trẻ con sông hiền hậu như bầu sữa mẹ tám năm lăn lộn phồn hoa đô thị nay bỗng gặp lại cảnh quê thi vị dòng nước xanh biếc tắm mát tâm hồn chiều về lững thững chao ánh hoàng hôn chợt thấy mình lỗi với con sông già bao năm cách trở sông vẫn thứ tha dòng đời vẫn thế xuôi ngược đục trong dòng sông vẫn vậy một đời thủy chung
bon_chu
thơ bón chữ: người xanh người đỏ gánh gió leo dây bắc thang hỏi trời đèn khêu trước bão
bon_chu
thơ bón chữ: em còn ngây dại này em có phải mùa đông đã về mịt mùng cuối bãi lạnh lùng đam mê gió mây bốn bề hồn anh phiêu lãng như ngàn kinh kệ mặt trời lang thang khói sương địa đàng dòng sông khắc khoải muôn hình vạn trạng cánh buồm tàn phai nát tan lầu đài tình yêu lặng lẽ em còn ngây dại anh còn sắt se
bon_chu
thơ bón chữ: liêu liễu cái cuốc em vác ra đồng cáy cày ruộng nâu theo sau con trâu mấy bác nông dân cô cậu chị anh lên tốp đồng ca thanh thót tình quê anh ba chị nọ nháy liếc đưa tình đứng gần lại sợ hông hiểu sao vậy em bật cười nhũng lúng liếng mím mím ru em vào đời âu ái đồng quê
bon_chu
thơ bón chữ: con cò giang cánh mở đau bầu trời khép vui thăm thẳm hôm mẹ đẻ tôi cánh đồng vỗ cánh mở ra lúa ngời chợ xa mẹ gánh tôi ngồi khóc ời ngọn dừa đập cánh bay mưa đường làng thấy tôi lên tỉnh mẹ và vườn hoang đám mây buông cánh trong lòng sông khơi tôi ăn lận đận uống đông phố người con cò giũ cánh rớt một lẻ loi mẹ là di ảnh tôi còn phận người
bon_chu
thơ bón chữ: mặt trời tơ vương sông không ra biển mưa không về nguồn chẳng cần đưa tiễn anh về chiều buông diễn xong tấn tuồng cuồng điên bão nổi mưa về cuồn cuộn đen trời sục sôi hồn anh lở bồi bên dòng đời chảy không còn cơ hội nỗi niềm đắng cay tìm trong tháng ngày người em tin tưởng chân trời trốn chạy mặt trời tơ vương
bon_chu
thơ bón chữ: quỳ dưới đài sen quỳ dưới đài sen con xin lễ phật ngài cho mặt đất ngài cho bầu trời hạnh phúc chơi vơi lòng con giác ngộ như cơn mưa tới cho miền đất khô con hết hồ đồ hiểu đời vi diệu mang ơn cứu khổ ân tình bao nhiêu con học nhiều điều ẩn trong giản dị thâm sâu hạnh hiếu không còn sân si
bon_chu
thơ bón chữ: em ngồi cùng anh bên trên nấm mộ phiếm bia rêu xanh thở dài thiên cổ thôi hãy cầm tay thỏa lòng tản bộ mai có như ai trở về một chỗ ta không thở dài
bon_chu
thơ bón chữ: lạc loài mong manh mây gió mênh mang đất trời nóng cháy cõi đời góc cạnh điên cuồng cơn say buồn kiếp lưu đày nhân gian trần thế mơ hồ trốn chạy mặt người u mê hoang mang bốn bề dòng sông quan tái tâm hồn kiệt quệ ru hồn tàn phai nhớ nhung rất dài bờ lau ảo ảnh trăng tàn ái ngại lạc loài mong manh
bon_chu
thơ bón chữ: còn thương còn ghét còn ghét còn thương vẫn hơn lạc đường không còn chung hướng giấc mộng vô thường nhiều khi khó tưởng gập ghềnh khó lường ít nhiều tang thương còn vương còn vương ít nhiều ảo tưởng đời thường yêu thương ngấn đọng như sương nhẹ nhàng mây vương ôi đời dễ thương xin tỏ rõ đường rạng ngời yêu thương
bon_chu
thơ bón chữ: ta dong xe ngựa ven núi tà dương áo em phớt hồng trong chiều nắng quái
bon_chu
thơ bón chữ: một đêm mùa hạ tiết trời trăng thanh em đến rủ anh uống cà phê đá trăng sao sáng quá cái nóng đầu mùa anh nói như thừa mời em ngồi xuống em hơi luống cuống nhưng chỉ lúc đầu vì một lát sau em mau chốt hạ anh ơi sao lạ quen nhau lâu rồi từ ngày em thôi chăn đêm gối gạ giờ đã mùa hạ anh chẳng tỏ tình lại cứ lặng thinh làm em không hiểu ơ hay cái kiểu cọc tìm trâu này cho anh biết ngay nghề gì em sống em hơi lúng túng anh không hiểu à em bán chăn ga với là gối đệm anh nghe mát lịm như cởi tâm tình em rất thông minh bày trò chơi chữ làm anh cứ ngỡ em gái làm tiền nên nói xỏ xiên chăn đêm gối gạ rồi bụng bảo dạ như cởi tấm lòng em có biết không yêu em rồi đó lời tình đã tỏ ván đã nên thuyền có tiếng chim khuyên hát vang đầu ngõ mặt em nhìn rõ dưới ánh trăng vàng sung sướng mênh mang con tim thổn thức trời đêm nóng bức chứng kiến cuộc tình tất cả sinh linh đều như đã chết em dâng hiến hết đôi trái hồng đào rồi em dâng cả con ngựa hồng mao cuộc tình hư hao xanh xao vàng vọt cả hai chui tọt vào đống rơm vàng rơm rạ ngổn ngang thay cho chăn gối không ai tiếc nối đi vào đam mê cuộc tình miễn chê đến đây là hết bởi vì đoạn kết tôi xin để dành
bon_chu
thơ bón chữ: ươm mầm sự sống với những niềm mơ ấp ôm ước mộng từ ấy đến giờ xa rời đất mẹ nỗi nhớ hằn sâu gắng lên ta nhé chớ mãi u sầu khi mình trở lại hạnh phúc đong đầy không còn tê tái quạnh quẽ chốn đây bao chiều thờ thẫn dõi bóng quê nhà buồn thương số phận lận đận ngày qua
bon_chu
thơ bón chữ: đã đến mùa rồi về nhà gặt lúa ăn cơm ba bữa của mẹ nấu thôi nhớ mùi rơm phơi trên đường quê nhỏ tự nhiên thấy nhớ dáng mẹ quê hương tự nhiên thấy thương bàn tay của mẹ nắng mưa nứt nẻ lam lũ về con chẳng gì vui hơn là về với mẹ như hồi còn trẻ hạnh phúc quá thôi nụ cười trên môi nắng vàng rực rỡ về cho khỏi nhớ khỏi thèm khỏi mơ
bon_chu
thơ bón chữ: tôi đành bỏ đi tôi đành bỏ đi dù tôi biết rằng tim mình vỡ tan dù tôi biết rằng vĩnh viễn biệt ly
bon_chu
thơ bón chữ: anh buồn ăn năn thắp ngọn lửa hồng soi hồn nhân thế chẳng còn mơ mộng em buồn sơn khê nghe trong bốn bề thời gian dừng lại chẳng còn tinh tế hoa buồn tương lai thấy trong đường dài tình yêu ngắn ngủi chẳng còn tê tái sông buồn khôn nguôi thắp nỗi ngậm ngùi soi bờ biển vắng chẳng còn mê muội anh buồn ăn năn
bon_chu
thơ bón chữ: thắp niềm đam mê trời khuya quạnh vắng lòng anh hết buồn mùa xuân ngọt đắng lạ lùng rơi tuôn suối xa quên nguồn về trong ảo ảnh có gì cuồn cuộn bên đời mong manh cảm ơn chân thành ơn thù ơn bạn trăng vàng óng ánh sao mùa miên man khói sương ngập tràn chân trời ngạo nghễ tiếng đàn vô hạn thắp niềm đam mê
bon_chu
thơ bón chữ: ngày mai còn đâu còn em hồn tôi còn tôi tình em còn đây lời trao đau tình chăn gối ngày mai còn đâu ngày xanh trần gian hành trang đời tôi mảnh chăn tả tơi kéo che cuộc đời
bon_chu
thơ bón chữ: em là mây gió ánh mắt vẩn vơ tình yêu không thực trí não dại khờ em là mộng mơ không dư chút thịt nên tình chẳng no lòng tham mù tịt tình yêu có lẽ là sai sót mềm môi em khe khẽ ngậm trăng lưỡi liềm em mềm rũ ra lòng ta ngao ngán đời ta choáng váng đêm mềm rũ ra phù điêu cực hình trên tường điêu linh tình như ruộng vắng bóng cò nhỏ xinh mai anh làm ngựa tiễn nàng về dinh tình yêu có lẽ đã sưng trong mình
bon_chu
thơ bón chữ: ừ đi em nhé một lần sông tương trời cao đất rộng thương mình thương ta anh mong em mong kia tay em chèo đây tay anh chống lênh đênh lênh đênh một lần mỏi mệt một lần mải mê một lần đau xót anh vui em vui bến bờ hoan lạc không còn xa xôi trên cao mây gió đỉnh trời đôi ta
bon_chu
thơ bón chữ: đêm mưa lạnh buồn trên căn gác trọ giăng giăng đầu ngõ phố vắng im lìm nỗi buồn lặng tênh tìm về dĩ vãng chìm trong năm tháng một thời xa xôi thương lắm người ơi lời yêu câm nín bàn chân luýnh quýnh em bước ngỡ ngàng con đường thênh thang chiều nao tìm kiếm áo em màu tím tóc cột đuôi gà chuông đổ xa xa bàn chân bước nhẹ mưa chiều rơi khẽ giọt vỡ bên thềm phố đã lên đèn con đường như khác một người bước lạc theo nhỏ âm thầm có những bước chân một thời để nhớ một thời để lỡ để rồi có quên ô dù che nghiêng dáng nhỏ ngoan hiền mưa hôn vội vã áo người tím mơ trao vội bài thơ nhận chút hững hờ thẹn thùng nhỏ nói những lời vu vơ một kẻ dại khờ một kẻ ngây thơ áo nàng lấm tấm dấu chấm bùn thưa thương lắm giọt mưa ước tóc người xưa lòng thầm bảo nhỏ chớ vội bàn chân trước ngõ bao lần nhìn nhỏ bâng khuâng giàn hoa tím đỏ áo đời mênh mông một hôm mưa hồng bông giấy đầy bông nhỏ tôi chẳng thấy tím lòng hoài mong nước trôi theo dòng ngày tháng mòn trông đi ngang lối ngõ nhỏ đã lấy chồng
bon_chu
thơ bón chữ: em cô gái bắc anh trai miền nam gặp nhau thắc mắc hình như mình quen em khoe áo lụa màu trắng của mây anh khoe một thuở giếng tình rượu say tặng em lá thơm em đem ủ tóc tặng thêm vấn vương thịt xương biết khóc yêu nhau em hở như tô phở kia ngọt như hơi thở mốt mai còn chia
bon_chu
thơ bón chữ: lang thang lên đồi tìm người yêu dấu đồi vẫn cô đơn chiếc bóng rũ buồn nhặt gió hoàng hôn gởi tim du mục về phương trời tương mộng tưởng nhân tình tôi đi qua đồi lên triền dốc nhớ xuống thung lũng mơ tình ở phương nào thả tim theo mây buông hồn theo nắng bềnh bồng đợi chờ đồi vắng mênh mông tương tư lên ngôi đồi si hoang dã hái cánh hoa rừng tim ước có em
bon_chu
thơ bón chữ: mỏi mòn mòn mỏi bồng bềnh bềnh bồng mộng mơ mơ mộng mịt mờ mờ mịt thiết tha tha thiết hiu hắt hắt hiu mệt mỏi mỏi mệt vơ vẩn vẩn vơ
bon_chu
thơ bón chữ: thầm lặng em đi vất vả em đi khổ đau em đi lòng người gần lại trần gian thanh bình em đi thầm lặng
bon_chu
thơ bón chữ: xuân chẳng buông hương sao bướm vượt đường kìa hoa leo tường là hoa dâm bụt
bon_chu
thơ bón chữ: màn đêm khoác áo gọi gió thu về hiên nhà lác đác từng giọt thu rơi em ơi có biết khi tình đang say cách núi trùng khơi tình anh vương vấn
bon_chu
thơ bón chữ: chiều nay qua cầu tìm ngôi nhà nọ gặp chùm hoa nhỏ cười hỏi bâng khuâng bắp gặp mấy tầng ngậm ngùi kim cổ
bon_chu
thơ bón chữ: quấn đời thiên thu có tiếng chim reo trong vườn ngày tháng em là viên kẹo ngọt ngào mênh mang trần gian địa đàng quên bao đau khổ em là ánh sáng ướp vàng đồng khô thuyền trôi mặt hồ lênh đênh quên bến vầng trăng giác ngộ cõi đời ốc sên mơ chi lâu bền một giây cũng đủ sao trời tơ nhện quấn đời thiên thu
bon_chu
thơ bón chữ: nét gạch thẳng đường nối dấu tình yêu hai mặt đời thường dối lòng xiêu xiêu cái bóng đìu hiu chết trân giữa nắng lá me bay nhiều ngập những buồn thiu mây đứng cô liêu nhìn và thương quá xót xa buổi chiều gọi gió trẩy tiêu
bon_chu
thơ bón chữ: tin tức khắp nơi truyền hình trực tiếp còi hụ liên hồi tầng lầu sập nát
bon_chu
thơ bón chữ: hồn em mơ màng mùa xuân khấp khểnh khung trời liên mạng màn hình chông chênh đoá hoa dập dềnh trôi trên sông nhỏ ta giờ tâm bệnh miệt mài âu lo tìm đâu con đò cho em chèo chống tình yêu nét cọ vẽ hồng mênh mông
bon_chu
thơ bón chữ: mưa rơi kín trời mưa rơi kín trời hồn em ướt đẫm như niềm mong đợi cuối cùng thanh âm nỗi đau âm thầm ngàn đêm tiếc nuối ân tình sâu đậm muôn đời không nguôi xót xa ngậm ngùi buồn như ảo ảnh lũng sâu đồi núi mơ hồ mong manh thời gian thiền hành mùa thu chạy trốn chân trời phước hạnh
bon_chu
thơ bón chữ: cái mắt ông xanh cái da ông đỏ cái tóc ông quăn cái mũi ông lõ đít ông cưỡi lừa miệng ông huýt chó nó bắt được ông nó chặt mất sỏ cái đầu ông đây cái mình ông đó khốn nạn thân ông đù cha mẹ nó vâng lệnh quan trên cúng ông một cỗ này chuối một buồng này rượu một hũ này xôi một mâm này trứng một rổ ông có linh thiêng mời ông xơi hộ ăn uống no say nằm yên một chỗ
bon_chu
thơ bón chữ: em là sân ga anh là đoàn tàu khi dừng khi chạy khi chạy lông bông khi trông khi ngóng nhớ bóng tàu về lời thề hẹn ước tàu lướt sân ga em là quán trọ để cho lữ khách dừng chân khi mỏi trên cõi phong trần lữ khách qua đường trên đường viễn xứ có nhớ quán trọ hôm nọ dừng chân em là phi trường trên đường bay đến tạm ghé qua đây rồi bay thẳng cánh đời anh mây trắng gió nắng là nhà có nhớ đến em hay xem bãi đáp em là bến cảng bến cảng chờ trông con thuyền viễn xứ mệt lử dừng chân thuyền về sum hỷ thuyền đi cảng nhớ cảng chờ thuyền xa phong ba cuộc đời em là điểm tựa cho anh dựa lưng khi anh mỏi mệt ngồi bệt bên em khi đã khỏe rồi anh thôi ngồi nghỉ đời anh bước tiếp một kiếp phong trần thoáng thấy được anh khi anh dừng nghỉ không chỉ mình em anh xem điểm tựa anh dựa an nhàn thôi thì chấp nhận số phận đời em
bon_chu
thơ bón chữ: cô kể ông gióng vươn vai phù đổng đánh đuổi ngoại xâm rồi bay về trời thánh gióng đâu ba về nhà bé hỏi sao không ở lại vui cùng mẹ cha thánh gióng là con ăn ngoan chóng lớn trời là mẹ cha cho con bay lượn bé hỏi hỏi nữa rồi ngủ thiếp đi giấc mơ có gì giấc mơ phù đổng
bon_chu
thơ bón chữ: tôi đi cưới vợ người tôi hằng mơ bao ngày đợi chờ khi nàng hững hờ không chịu làm vợ để tôi thẫn thờ đêm ngày nhung nhớ cho đến bây giờ mới chịu làm vợ tôi thoả ước mơ cưới vợ thôi mà có gì khó a thương vợ nhất nhà vợ nói im nha vậy mà lại la vợ là bà nhà thờ hơn mẹ cha nói gì bậy bạ vợ nghe thì vạ nói xấu vợ à khi có vợ rồi không còn lôi thôi đừng hòng về tối khi ăn cơm tối cơm nước xong rồi mau mau dọn vội rửa chén chút thôi rửa luôn cái nồi có gì la lối tôi thương vợ tôi có vợ rồi đấy không được bầy hầy đi đứng thẳng ngay không ghẹo tầm bậy nhớ đừng loay hoay gái ghẹo phải chạy cấm không được say không được tắt máy vợ gọi thưa ngay anh có mặt đây có vợ mấy hôm đi làm về sớm không còn họp nhóm không uống bia ôm vợ biết om sòm anh muốn được ôm về nhà cho ôm vợ là nhất xóm cãi là đom đóm tặng thêm sao chòm thương cho hình hài lúc trước dẻo dai một thời đẹp trai làm bao cô gái cứ theo miệt mài lỡ chọn bị sai nhìn sao chọn đại cô vợ chân dài bây giờ sợ hãi đời gặp thiên tai
bon_chu
thơ bón chữ: tản mạn giàu nghèo thể loại văn xuôi không đầu không đuôi mỗi dòng 4 chữ giàu đi xe hơi tối cà phê ôm nghèo đi xe ôm tối cà phê hơi giàu mới ăn chơi tiền tiêu như rác nghèo bới hố rác kiếm mồi ăn chơi giàu mặc quần đùi khoe giò trắng toát nghèo mồ hôi toát mỏi chân bóp đùi giàu ăn bê thui ngủ giường đệm mút nghèo đưa tay mút hai tay đen thui giàu ngủ điều hòa nhòm song ngắm nguyệt nghèo loạn kinh nguyệt uống thuốc điều hòa giàu mặc áo da ăn linh chi nấm nghèo mang bệnh nấm mọc đầy trên da giàu thích tham quan thiên đường du lịch nghèo sợ bóc lịch công đường cửa quan giàu làm công đức bất tận hưởng tiền nghèo vì thiếu tiền dễ sinh thất đức giàu hơi đau bụng thuê người đấm lưng nghèo bị đau lưng thôi đành bấm bụng giàu thích cặp bồ rủ đi khách sạn nghèo ăn cơm sạn mong thóc đầy bồ giàu thích tham ô mưa tiền bạc vạn nghèo làm cửu vạn mưa chẳng có ô giàu nghe nhạc vàng bằng giàn loa nhật nghèo cơm độ nhật mặt xanh nanh vàng giàu kiếm tiền chùa nuôi con ăn học nghèo con bỏ học ăn xin trên chùa giàu hay cầu trời cho lộc mua đất nghèo cày ruộng đất bán lưng cho trời giàu không chịu dừng muốn mình giàu nữa nghèo không nói nữa đến đây xin dừng
bon_chu
thơ bón chữ: nhớ mẹ quê xa xanh xao vườn cải nhớ anh thôn hoa vất vương nắng tái
bon_chu
thơ bón chữ: con đường kỷ niệm nhạt nhòa lối đi mưa trời giăng kín anh đưa em về bầy chim dậy trễ trên hàng cây sao thì thầm rủ nhau bay vào cõi mộng sông dài biển rộng chẳng thể lìa tan nhật nguyệt hai vầng khắc câu thề nguyện con đường kỷ niệm anh đưa em về giữa nghìn dâu bể giữa nghìn bão giông đời mấy bến sông anh qua đã hết trái tim da diết mối tình học trò thuở ấy đâu ngờ em vừa chớm nhớ bóng anh ngoài ngõ đứng chờ trao thư phố buồn mùa thu mưa bay nhạt nhòa anh tìm nhặt lá che người tên hương che người trăm năm vạt áo tím thơm tay ngà chân sáo mắt biếc bồ câu má hồng da phấn để anh lận đận đau điếng một thời nụ hôn ngày đó vẫn còn môi tê anh đưa em về con đường kỷ niệm thì thầm gọi em thu vàng xa ngái thương em thơ dại chiều mưa nhạt nhòa anh tìm nhặt lá che người tên hương che người trăm năm
bon_chu
thơ bón chữ: nhấp nhô trong hồn cho em nâng lòng phi lô phi lô phiêu bồng theo mây đất trời hây lệ lệ tình chưa quen
bon_chu
thơ bón chữ: em ơi đừng buồn bó rọ trong nhà không ai làm việc mùa xuân tơi tả lạ lùng cõi ma làm việc từ nhà vẫn là công việc lá hoa lả tả như là bóng ma em yêu thật thà yêu thương kỳ lạ chân trời muôn ngả lạc loài xót xa em ơi đừng buồn ngày mai sẽ đến cuộc đời cuồn cuộn sông dài lênh đênh
bon_chu
thơ bón chữ: như lúa hỏi đất anh có tốt không như cây hỏi gió anh có tốt không như mấy hỏi trời anh có tốt không trời anh mênh mông mây em bay lượn gió anh bao la cây em ve vuốt đất anh thẳm sâu lúa em cúi đầu nhưng sao vẫn hỏi day dứt trong lòng anh có tốt không
bon_chu
thơ bón chữ: những dấu chân xoay một lần biển động sóng gào nhạc say nắng chói đèn hồng bước yêu trên cát sóng xóa ngậm ngùi thương hồn phiêu bạt thương tình ngược xuôi
bon_chu