text
stringlengths
18
59.5k
the_loai
stringclasses
5 values
thơ bón chữ: nghe tiếng thiên nhiên nghe tiếng thiên nhiên tiếng đàn thánh thiện em là lưu luyến ân tình thần tiên mùa thu rất hiền dòng sông xao xuyến đêm này ẩn hiện đất trời uyên nguyên long lanh ảo huyền chân trời góc biển những lời cầu nguyện dạt dào vô biên đi qua cõi thiền em là miên viễn như làn khói quyện ơn đời muôn niên
bon_chu
thơ bón chữ: ơi chích choè ơi chim đừng hót nữa bà em ốm rồi lặng cho bà ngủ bàn tay bé nhỏ vẫy quạt thật đều ngấn nắng thiu thiu đậu trên tường trắng căn nhà đã vắng cốc chén nằm im đôi mắt lim dim ngủ ngon bà nhé hoa cam hoa khế chín lặng trong vườn bà mơ tay cháu quạt đầy hương thơm
bon_chu
thơ bón chữ: níu lại chút xuân gởi lời cho hạ dẫu là phù vân mai khô vàng lá biết còn tươi xinh cho đời sắc thắm mặc cho ân tình nổi trôi thăm thẳm không là ngọc quí một ngày bán đi xin đời bình dị đá sỏi thầm thì xin được ánh mắt trọn đời bi ve trăm năm son sắt cơn gió trưa hè xin hãy cho nhau ngọt ngào suối mát bỏ buông lời trao làm lòng quặn thắt
bon_chu
thơ bón chữ: vượt mấy đèo xanh lại tìm quán nhỏ em đã đi rồi bình hồng cũng bỏ
bon_chu
thơ bón chữ: một làn khói trắng mờ mờ hơi sương trời còn se lạnh vạn vật mơ màng giấc nồng còn say mẹ đã đi làm cuộc đời công nhân gian lao cực nhọc đồng lương ít ỏi khốn khó vô vàn chỉ vì miếng cơm mẹ chăm chỉ làm đi sớm về muộn vượt bao gian lao bỏ bao công sức qua ngày đoạn tháng nuôi con khôn lớn cho con ăn học thành danh thành tài rạng rỡ tương lai thân mẹ xá gì miễn là điều tốt cho con tất cả là mẹ mừng vui thương mẹ của tui khôn sao tả siết tình mẹ bao la công dầy ơn trọng nghĩa rộng tình thâm mong có một ngày con đây dốc trả phải tròn chữ hiếu giữ gìn đạo con vẹn nghĩa một lòng thờ mẹ kính cha trăm năm bạc đầu mong sao trả hết mới là phận con
bon_chu
thơ bón chữ: không còn sao đêm soi sáng bên thềm không còn gió reo mơ lên tóc mềm đông về sương rơi lệ em tuôn bờ gió reo ru hời giấc ngủ tình thơ em còn nhớ nhau về thắp sao trời để con tim côi ấm bừng trăng soi mây lấp trăng ngà chìm khuất nơi xa mây trôi lan ra lùa mất tình xa
bon_chu
thơ bón chữ: đời còn gì nữa nhặt nhạnh cho nhau thiêu thân gặp lửa như mình chạm nhau đông đang chớm lại tiếp bước thu sầu người đi mất nữa hoa tím tàn mau lẻ loi trăng lạnh để nhớ thương nào đếm thơ sóng sánh dài nỗi chờ nhau
bon_chu
thơ bón chữ: mỗi khi trong đời thấy mình lầm lũi ba lại xin trời một đứa con trai cho con lên vai cho con lên cổ cùng nhau xuống phố uống ly cà phê mỗi khi trong đời thấy mình bầm giập ba lại xin trời một đứa con trai để con nối dài những gì ba có để con chớm nở những gì ba không giờ ba đang thấy cái điều ba mong giờ ba vun trồng những điều ba ước giờ ba đang học những gì cho con rồi ba sẽ học bao điều với con mai sau vào đời với bàn chân nhỏ con nhớ xin trời tắm mát hồn con con hiền con ngoan giữa đời trong trẻo dẫu qua bao nẻo ba hứa theo cùng
bon_chu
thơ bón chữ: hận đời vô nghĩa hận kẻ vô tình hận tình không lối hận kẻ dối mình hận mình yêu em hận tim trót mang hận nàng ra đi
bon_chu
thơ bón chữ: ánh ả tiếng ve huyền bí rừng thiêng chão chuộc vọng òa vỡ bung màn tối
bon_chu
thơ bón chữ: nắng nhạt say lòng nhìn trông con sóng vỗ vào bờ xa lòng ta thầm hỏi về đâu về đâu lang thang cô độc như cánh chim chiều bay bay bay miết chỉ thấy đại dương bao la vô tận thấy sóng bạc đầu lớp này lớp khác không ngày nghỉ ngơi bạn cùng cánh buồm bạn cùng hải âu bạn cùng mây gió vui cùng cá tôm
bon_chu
thơ bón chữ: nao lòng ngất ngư bầu trời mây đen phủ đầy nỗi nhớ em giờ lỗi hẹn cùng người làm thơ gió qua bến bờ mùa thu lãng đãng chẳng còn duyên nợ nên tình sang ngang đắng ca bẽ bàng hoàng hôn lấp loáng mơ hồ chạng vạng một trời tan hoang như chiếc áo choàng cho người quân tử rượu nồng chếnh choáng nao lòng ngất ngư
bon_chu
thơ bón chữ: rộn rã xuân về mải mê hoa lá nghiêng mình đon đả buông thả dáng xinh đất nước thanh bình lòng trinh thầm ước dẫu đời xuôi ngược thẳng bước ta đi hạnh phúc ôm ghì tim si rạo rực hồn yêu thổn thức khổ cực dần tan rọi ánh nắng ngàn buồn đan xa lánh xua niềm cô quạnh chắp cánh tình mơ
bon_chu
thơ bón chữ: lá vẫn khóc mỗi mùa sang tê tái trải thảm buồn ve vuốt nỗi buồn xưa lá vẫn múa mỗi mùa đông se sắt ru nỗi lòng còn vọng ngóng khóe cười người cười nửa nụ chao nghiêng lá nửa nụ còn lơ lửng cành cao ai gom cả nụ cười lá úa lót gót chân ta nhói điếng buồn long lanh giọt thu rơi má hồng phai nắng lơi mi khép phủ ký ức cột tình theo lá thôi ta thích cứ buồn lá thích cứ múa không cần ai biết ta biết mình ta
bon_chu
thơ bón chữ: những tình khúc mới kết thúc bản năng của lòng thù hận của những xót xa
bon_chu
thơ bón chữ: con van mẹ đấy bớt tiếng rầy la con cầu xin cha vung tay thật nhẹ con không muốn mẹ bê trễ việc nhà con chẳng muốn cha hẹn hò bồ bịch thà cứ đóng kịch mẫu mực thương yêu để mỗi buổi chiều gia đình hội tụ cuộc sống no đủ mà chẳng đoàn viên kiếm được nhiều tiền sao hay cãi vã vượt qua sa ngã trở lại chính mình đức tính hy sinh vì con vì cái những thứ sót lại sau cuộc chiến tranh đổ nát tan tành dễ gì hàn gắn con cần bố lắm con muốn mẹ nhiều mãi là tình yêu gia đình pum thối thay lời con nói vè viết đã lâu như món quà đầu bố mừng sinh nhật
bon_chu
thơ bón chữ: giữa dòng nước mát con như thiên thần bồng bềnh trong nắng tung tăng tung tăng giữa trời sớm mai con là tia sáng trên quãng đường dài con là tương lai giữa mẹ và bố con là tình yêu giữa những con số tặng con số nhiều giữa vườn xanh ngát con là đóa hoa mong ngày khôn lớn học hành đăng khoa giữa dòng ngược xuôi con là chim trắng chân trời sáng lạng mong ngày vinh quang
bon_chu
thơ bón chữ: ngày dài bất ngờ trên con đường mơ đứng lặng bên sông trời xanh hửng hờ một đêm bỗng nhớ tình như dại khờ từ lúc biết yêu thương nàng vàng son ngã lối ngày nào mình quen biết nhau mưa bỗng rưng rơi duyên tình có đôi nay như là mơ tưởng chừng không quen nắng mưa khó thường nên mình xa nhau bên kia chiều rừng hoàng hôn lặng vắng sóng vỗ từng khơi mây trôi không ngừng lòng còn thương tiếc đôi mắt người xưa bấy giờ mùa thu tim vỡ vàng son con đường xác lá cây vẫn đứng đó chờ đến bao giờ thây lá trổ hoa mai này biết đâu người ta trở về ai ngờ là mơ sao mình còn mong dù người có về chắc gì gặp chăng hay mình cứ tưởng như chẳng hề quen
bon_chu
thơ bón chữ: anh vẫn đợi em những buổi tan trường nhìn cánh phượng hồng rực rỡ thương thương thời gian qua mau phượng nay già cỗi anh mãi đứng chờ em có biết không
bon_chu
thơ bón chữ: và tôi tan vỡ trong vũng buồn tôi đành lòng ai nỡ bước qua đã rồi vớt từng mảnh vụn chấp nối nụ cười buồn lung linh hạt ứa đầy đôi ngươi tim tôi máu ngược chẳng quên được mình mình tôi vớt bóng trăng gầy lung linh
bon_chu
thơ bón chữ: mơ màng sương đêm nụ hoa vừa nở sáng tươi góc vườn ân tình chuyên chở ngạt ngào sắc hương áng mây vô thường trôi qua trần thế tâm hồn cao thượng dạt dào đam mê khói sương bốn bề vây quanh hồn nhỏ chẳng còn câu nệ nụ cười em cho vẳng xa câu hò dòng sông kỷ niệm gởi tình theo gió mơ màng sương đêm
bon_chu
thơ bón chữ: khuya qua gió thổi một trời hư hao hàng cây quạnh quẽ co mình xanh xao sáng ra tỉnh giấc tiết đông ngập tràn sương mờ lạnh lẽo trên hồ chưa tan trưa nay nắng lại làm hồng môi em bàn tay sưởi ấm con đường thân quen chiều chờ mưa đến mù giăng vai gầy em tròn mắt biếc tình dường như say tối đưa em về anh chợt buâng quơ bao giờ em kết thành đôi mong chờ
bon_chu
thơ bón chữ: anh biết thu về sương mù giăng giăng lá vàng rắc lối nỗi buồn anh mang cuộc tình vụn vỡ những mùa thu qua ôm niềm đau đớn lòng đau xót xa ghế đá công viên ngày xưa bên nhau buồn trong thu lạnh vắng hai mái đầu thu đến thu đi lệ dâng đôi mi nhạt nhòa sương khói tình sầu chia ly anh biết thu về mang gió heo may áo vàng xưa đó tà áo tung bay thôi đã hết rồi một thời yêu nhau phương trời cách biệt để lại thu sầu
bon_chu
thơ bón chữ: nhớ người em nhỏ từ núi bỏ ngàn anh về thành phố cầm nhánh hoàng lan tìm em thuở nọ dáng nhỏ ngây thơ đôi tà áo trắng một thời mộng mơ tìm em mắt biếc ngây thơ dáng hiền áo bay khép nép tóc xõa bên thềm sợi dài sợi ngắn quấn quít tim mềm đêm về thổn thức tình khúc êm đềm bên sông ngày ấy chia tay ngỡ ngàng anh đi để lại một nhánh hoàng lan năm năm bằn bặt đã mấy thu sang tình em xa cách duyên anh lỡ làng tóc em hết rũ mây dài ngây thơ hoa vàng thuở trước thôi chờ bướm xưa tìm anh em đến trả lại trăng sao áo anh còn vướng sợi tóc năm nào hoàng lan xin trả còn gì cho nhau đời không duyên nợ em thôi tóc dài em về chôn kín một nỗi sầu tư cầm cành hoa uá bước anh chần chừ
bon_chu
thơ bón chữ: đứa trẻ ngây ngô bì bõm chiều hè làn nước trong xanh vụt bay tung toé nhảy ầm mát mẻ cười tươi hội về tuýt còi vang xa sải tay bơi nhé hít thở đều nè bé ơi đừng sợ chân đạp nhè nhẹ nổi khoẻ như phao mùa hè ước ao ngâm mình dưới bể bọt sóng vẫy chào ngón tay tung huê một làn gió thoảng mang theo tiếng ve nỗi lòng xao xuyến cảm ơn mùa hè
bon_chu
thơ bón chữ: một nấm đất vàng dãi nắng dầm sương trên nấm xương lạnh trồi lên một cành
bon_chu
thơ bón chữ: tháng năm cô lẽ buồn tẻ âm thầm giống tựa người câm thăng trầm gánh chịu hao gầy dáng liễu bởi thiếu bạn bè mà biết lắng nghe chuyện về cuộc sống hay là hoài mộng nguyện vọng trong đời cảm thấy chơi vơi tiếc lời chẳng tỏ dù vương sầu khổ duyên nợ cách ngăn thương tổn in hằn cắn răng chịu đựng một đời điêu đứng hờ hững xung quanh chỉ nhớ mỗi anh phải đành bi lụy vì không suy nghĩ nên chỉ tủi hờn quạnh quẻ tâm hồn cô đơn lạc lõng hết mơ hết mộng cuộc sống lặng câm tôi thích âm thầm bao năm vẫn vậy nhiều người nhìn thấy họ lại không tin tôi thích một mình lặng nhìn cuộc sống
bon_chu
thơ bón chữ: ta chờ ngày mai tháng ba rất hiền mùa xuân chẳng đến em còn hướng thiện ta còn lãng quên tháng ba rất bền dòng sông lữ thứ em còn hứa hẹn ta còn ưu tư tháng ba ngọt lừ long lanh ngày tháng em còn tâm sự ta còn lang thang tháng ba hoá vàng miên man bờ bãi em còn lãng mạn
bon_chu
thơ bón chữ: hoàng hôn trống vắng nỗi buồn trĩu nặng tìm kiếm tình yêu rũ úa trời chiều bao điều em nói anh vừa nhắc gọi em hỡi có nghe sao vẫn chưa về sảng mê cơn gió thầm thì to nhỏ đã thấy em chưa lặng lắm sóng đùa tiễn đưa về vội sợ rằng mắc tội mây vội phân bua giọt nắng muốn ru thật hư hư thật em là hư nhất chưa thấy em đâu gào xé nỗi đau canh thâu nghẹn khổ trời đầy giông tố vùi lấp cùng anh một nấm mộ xanh buông nhành kỷ niệm không còn tìm kiếm quên nhé cuộc tình vừa dứt bình minh
bon_chu
thơ bón chữ: nhà em cuối xóm nhà anh đầu làng đến ngày khôn lớn mới quen mặt nhau giật mình ngơ ngác thời gian qua mau em cười tươi tắn anh về vấn vương đêm nằm ngẫm nghĩ đem lòng nhớ thương mỗi ngày hoa nở lời yêu ngọt ngào mẹ cha mở ngỏ cau trầu se duyên chiều kia không rõ em về với ai thật buồn ngày đó trách thầm thân trai chắc là không phải người mình trông mong thôi ta quên hết buồn đau trong lòng nhưng nào đâu dễ những ngày đùa vui vô tình em để bóng hình bên anh đêm qua còn thấy kề vai dỗ dành mộng còn ru giấc mối tình ngày xanh bây giờ đang thức hồn bay phương nào tình cờ quen biết cả đời có nhau
bon_chu
thơ bón chữ: mưa bụi bay bay trên áo em hồng qua giàn hoa giấy tình vào cõi không mưa bụi phi trường một chiều tiễn biệt mây mờ giăng nẻo nuốt bóng người thương mưa bụi li ti bay ngang phố cũ người đã ra đi có còn nhớ gì mưa bụi thì thầm kể chuyện trăm năm đời chia muôn ngã ta buồn lặng câm
bon_chu
thơ bón chữ: ảnh này đen trắng xưa xửa xừa xưa sống cùng năm tháng nhiều những xuân mùa ảnh về khu chợ bà bán chị mua rau đồng một mớ bóng dải nắng trưa chợ phiên mà chú tuần mở một lần nên thôi chanh thủ mua những thứ cần tuần rồi tự nhủ mua mấy con rau hai luống là đủ mà có được đâu tuần này chẳng thấy rau đắt đỏ hầy một đồng được mấy trồng được thì hay thôi chào chú nhá tôi phải vào đây ảnh này chật quá lại xước nữa đây tay cầm bước ảnh thời xửa thời xưa mỗi lần buồn cảnh vào chợ mộng đưa
bon_chu
thơ bón chữ: có chuyện kể rằng kể về người mẹ không màng bản thân từ lúc mang thai chín tháng mười ngày khổ đau mẹ chịu đến khi chuyển dạ mẹ đau đớn hơn như nghìn mũi dao cắt xé thân này lòng mẹ khi ấy luôn nghĩ về con nghe khóc chào đời mẹ mừng không tả mẹ dùng ngực mình làm nơi con ngủ vòng tay của mẹ ôm ấp thân con bầu sữa ngọt thơm nuôi con khôn lớn mẹ là như thế như vằng thái dương soi sáng dặm trường cho con bước tới tình mẹ là thế không thể tính đong sẵn lòng chịu chết vì thân con mình ơn đức nuôi dưỡng của đắng mẹ hiền không gì sánh được trên thế gian này núi là cao nhất ơn mẹ cao hơn quả đất nặng nhất nghĩa mẹ nặng hơn làm con phải hiếu không chút lãng quên
bon_chu
thơ bón chữ: tháng giêng nắng lắm nước biển mặn mòi vác mai đi xoi là bông hoa giếng hay bay hay liệng là hoa chim chim xuống biển mà chìm là bông hoa đá bầu bạn cùng cá là đá san hô hỏi hán qua hồ là bông hoa sứ gìn lòng nắm giữ là hoa từ bi ăn ở theo thì là hoa bầu ngọt thương ai chua xót là hoa sầu đâu có sông không cầu là hoa nàng cách đi mà đụng vách là hoa mù u cạo đầu đi tu là bông hoa bụt khói lên nghi ngút là hoa hắc hương nước chảy dầm đường là hoa mồng tơi rủ nhau đi cưới là hoa bông dâu nước chảy rạch sâu là hoa muống biển rủ nhau đi kiện là hoa mít nài gái mà theo trai là hoa phát nhũ đêm nằm không ngủ là hoa nở ngày ban chẳng lìa cành là bông hoa cúc nhập giang tùy khúc là bông hoa chìu ở mà lo nghèo là hoa đu đủ đi theo cậu chủ là hoa mầng quân đánh bạc cố quần là bông hoa ngỗ ngồi mà choán chỗ là hoa dành dành giận chẳng đua tranh là bông hoa ngải bắt đi tha lại là hoa phù dung ăn ở theo đường là bông hoa thị theo mẹ bán bí là hoa hanh hao
bon_chu
thơ bón chữ: kìa chú phượng hoàng như vừa hạ cánh đây là chú hươu vểnh tai nghe ngóng chú voi cao lớn bên cạnh nai tơ chắc nhớ rừng lắm giữa vườn đứng mơ từng chú từng chú ông chăm suốt ngày cả một vườn thú ông uống từ cây ô làn gió sớm bầy thú cựa mình mùi hương chợt thức xôn xao bình minh
bon_chu
thơ bón chữ: anh ru em ngủ bằng những lời ca anh ru em ngủ bằng bài tình ca anh ru em ngủ lời yêu thiết tha anh ru em ngủ trong giấc mơ hoa ngủ đi em yêu với giấc mộng lành tình yêu chan chứa yêu em yêu anh anh ru em ngủ ngủ đi em ơi nụ hôn nhè nhẹ trên làn môi tươi
bon_chu
thơ bón chữ: gió quyện hương sen trăng in chén ngọc duyên kia còn thắm ngàn dặm tri âm
bon_chu
thơ bón chữ: hoa lá xanh tươi hoa lá xanh tươi đất trời rạng rỡ gió mây vời vợi cuộc đời nên thơ sóng xa vỗ bờ cát vàng óng ả em là duyên nợ xuân về hát ca nhớ nhung quê nhà tình yêu kỳ diệu chân trời rất lạ rực hồng phiêu diêu hồn em cánh diều lưng trời bay bổng tiếng đàn muôn điệu dạt dào thinh không
bon_chu
thơ bón chữ: mẹ hoài chở che lòng mẹ bao la ngàn năm rộng lớn yêu thương kỳ lạ ngày càng đẹp hơn sắt son chẳng sờn ru con ngày tháng biển xanh sóng gợn đượm tình thênh thang tim mẹ hóa vàng cho con đời sống suối không hề cạn ân tình mênh mông lung linh nụ hồng cho ngày lễ mẹ đất trời cao rộng mẹ hoài chở che
bon_chu
thơ bón chữ: nắng hạ hôm nay vàng ươm thật đầy tình thơ ngọt ấm sưởi hồn ngất ngây em ghé phố cũ tóc mây vô thường nắng vờn mây tóc em nhé dễ thương mưa hồng phượng vỹ rắc đỏ tháng hè nắng mơ ngày cũ guốc mộc tình quê nắng soi hương sắc ngày tháng xa xôi nụ cười trong mắt bóng ai bên đời nắng hạ hôm nay đong vàng hoài niệm em có thành mây nắng hoài lưu luyến nắng hạ ngày nay hóa bóng dáng gầy dõi theo bóng mây về nơi phương ấy
bon_chu
thơ bón chữ: hơi ấm bàn tay vẫn còn luyến tiếc ta ngẩn ngơ tìm một chút tương tư
bon_chu
thơ bón chữ: em từ trong anh bay nhảy hồn nhiên em từ trong anh thắp lên ngọn lửa
bon_chu
thơ bón chữ: con sóc nó leo cây nó phóng ơ rất nhanh nó leo leo cây này nó sang sang cây kia ô kìa ô kìa một chú chim non đang hót véo von hót ca vang dồn
bon_chu
thơ bón chữ: tạm biệt thầy nhé con đến trường đây nghe gió rủ mây cùng nhau đến lớp bảng đen phấn trắng bàn ghế say sưa giữa tiết trời thu ru lòng hăng hái năm điều bác dạy nhắc nhớ chăm ngoan các bạn hân hoan uống từng câu chữ buổi đầu bỡ ngỡ bây giờ đã quen con hứa chẳng quên công thầy đưa đón
bon_chu
thơ bón chữ: khăn thương nhớ ai khăn vắt trên vai khăn thương nhớ ai khăn rơi xuống đật
bon_chu
thơ bón chữ: nếu mai ta chết nợ đời chưa hết sống để đếm ngày chết nợ nhân hai đời này nợ trước đời trước nợ này ai trả ai vay ôm dài một sải day dứt mệt nhoài đời này nợ mãi bao nhiêu ái ngại kiếp này nặng tay nếu mai chưa chết nợ hết khi nào sống đời vô vọng thả hồn bên song nụ cười rạng rỡ đuôi mắt buồn khô xây một nấm mồ vùi hồn nghiệt ngã vô thường muôn ngã sống chết riêng ta lãng đãng lê la say ngà trọn kiếp
bon_chu
thơ bón chữ: tung tăng em bước trên triền cỏ mềm đàn chim reo hót như mừng người quen sông chẳng già thêm núi không trẻ lại bài ca thân ái rộn ràng tiếng ve phượng đỏ mùa hè mơn man bím tóc mai vào lớp học dắt nhớ nhung theo đôi bướm vàng yêu nhởn nhơ trêu gió môi chiều đo đỏ lá gói tương tư mây tiếp vườn thu trốn trong mắt biếc bài thơ em viết bảng đen thầm thì gói mụn tình si trong tà áo trắng này o má thắm bước vội mà chi
bon_chu
thơ bón chữ: bốn ngàn năm hiến bốn ngàn năm chia ung cả hạt bí chết cả dây bầu
bon_chu
thơ bón chữ: ru đời âm ba tình yêu băng giá lạnh lùng hư hao chỉ là gỗ đá sao mình chiêm bao nghe tiếng thét gào mùa đông buồn bã ân tình nhiên hạo nụ hồng ngút xa luanh quanh ta bà thời gian dông bão như lời từ tạ cho hồn lao đao kiếp hoa ba đào lạc loài tơi tả em là nhân đạo ru đời âm ba
bon_chu
thơ bón chữ: buồn như trời đất quay mòng triệu năm tôi cũng dần lân lòng vòng kiếm cớ
bon_chu
thơ bón chữ: anh đi tìm em cùng trời cuối đất anh sẽ xới lật hết cả màn che anh nói em nghe sao em ngốc thế anh tốt như vậy em lại không yêu không riệu không bia không cờ không bạc không chè không thuốc anh chỉ yêu em không ngỏ không nghê không đoái không hoài không thương không nhớ em chẳng yêu anh
bon_chu
thơ bón chữ: đi hết con đường có chiều dài bằng khoảng cách trái tim của hai chúng ta
bon_chu
thơ bón chữ: nghe tiếng gà gáy mọi người ngủ say mà tôi phải dậy ngày mới phải chạy một ngày mệt đây chạy đông chạy tây ngoài phố bụi bay mịt mù mắt cay cuộc sống ngày nay làm không nghỉ tay muốn không tay trắng phải luôn cố gắng ra đi chưa nắng về đã thấy trăng làm hai ba tăng mà tay vẫn trắng nuốt cay ngậm đắng mặc cho bị nhăn hay bị cằn nhằn chỉ vì miếng ăn đời là thế đó vô vàn điều khó nên ta luôn lo cuộc sống gian khó nhưng đừng nhăn nhó đừng nên buồn xo chẳng cần đắn đo hãy cố chăm lo cuộc sống ấm no đời chẳng còn lo
bon_chu
thơ bón chữ: thà là hạt mưa mưa rơi mắt lá hạt nào xối xả hạt nào rưng rưng gom lại thành dòng đổ tràn suối nước thà là hạt mưa bâu trên cửa sổ kính trong loang lổ một ánh mắt buồn ngóng đợi người thương hay vương nỗi nhớ thà là hạt mưa rong chơi khắp phố mưa bong bóng vỡ trẻ cất tiếng cười cây cối thêm tươi đất đai màu mỡ thà là hạt mưa bâu trên mái tóc thấm vóc bờ vai chảy cài lưng áo đỏ mọng môi đào hồng hào đôi má thà là hạt mưa như chưa từng mặn mưa nào biết khóc giọt đắng tình yêu
bon_chu
thơ bón chữ: ghé qua nhà chơi chủ nhà đi vắng nhìn lên tường trắng thấy bóng lá đưa tưởng mấy câu thơ ai xưa đề tặng bỗng trong vườn nắng động tiếng chim rơi nhìn lên tường trắng loang lỗ màu vôi
bon_chu
thơ bón chữ: mùa xanh mắt ngọc như là em ngoan hạ huyền suối tóc trên vai dịu dàng ta mời em về cùng hạ rong chơi nắng cười trong mắt trên hồng đôi môi mầu xanh lá mạ của mầm tươi non chào người phố xá chưa bao giờ buồn mời em ghé lại hạ về phố cao hạ dừng lũng thấp mang tình ta trao hoàng hôn phượng nở tím một đường bay nụ hôn vừa mới thẹn thùng mê say chiều nay phố thị cùng em bước cao đường vui tiếng sỏi hồn ta rì rào chiều đan tay chiều gọi tình nôn nao mùa xanh mắt ngọc ngõ về xôn xao
bon_chu
thơ bón chữ: tưởng đã ngủ quên trong lòng rừng vắng một hôm hạt nắng dẫn suối về đời cho suối nụ cười mát tình rười rượi một trời đất mới ngát tình thênh thang con suối miên man vui đùa cùng nắng góp ngày góp tháng vào một dòng trong lời tình mênh mông thì thầm rất khẽ cám ơn nắng nhé một lời xin dâng hạt nắng bâng khuâng long lanh ngọn cỏ đất trời bỗng có một đóa vô thường
bon_chu
thơ bón chữ: đốt lên ngọn lửa đốt lên ngọn lửa cháy trong tâm hồn suốt đời tu sửa một đời dại khôn gió mây bồn chồn mùa đông vừa đến mơ hồ bận rộn lạc loài ốc sên mười hai miếu đền trôi ngang ngõ vắng nghe chiều tơ nhện chập chùng giăng giăng giấc mơ vĩnh hằng một giây tan vỡ trong ngàn dấu lặng bẽ bàng chơ vơ
bon_chu
thơ bón chữ: chiếc quạt của bà đan từ tre ra chẳng như quạt máy suốt ngày kêu la mỗi trưa gió lặng bà gọi gió về tay bà phe phẩy bé nằm thích ghê trưa tròn bóng nắng nuôi tuổi thần tiên mơ câu truyện cổ bà là bà tiên chiếc quạt của bà làm bằng mo cau bạn em trên phố nhà nào có đâu quạt mo em thích bà tặng riêng em đem về em giữ như bà ở bên quạt mo bà tặng em quý em yêu đâu như bờm ngốc thích xôi hơn nhiều chiếc quạt của bà đựng gió quê ta có hương đất mẹ cho người con xa rồi nay em lớn nhớ chiếc quạt nồng quạt xưa còn đó bà về mênh mông
bon_chu
thơ bón chữ: biết em từ độ quen em từ hồi xa em từ thuở trăng còn thôi nôi rồi trăng sẽ lớn rồi anh sẽ già riêng em trẻ mãi tuổi nào mười ba tay em mực tím tóc em nơ hồng chân em chân sáo nhớ bờ đê không mười năm phố xá quên đường về quê chỉ trong giấc ngủ tình anh theo về
bon_chu
thơ bón chữ: hỡi người tháp cũ gót chân nát nhàu rọi gân lá nhỏ lên má trung thu lũy tre sắc áo vạt nắng bờ đê trâu vàng nghé đỏ ngậm cỏ tìm say ôi nhớ cùng ai tiết điệu nhởn nhơ dìm đôi mắt quỷ lặn vào bài thơ niềm riêng chảy máu hỡi nàng bắc đẩu hỡi nàng miệng dảu hỡi nàng hố sâu hỡi em mất đầu
bon_chu
thơ bón chữ: yêu nhé em ơi chần chừ chi nữa nhớ thương mấy bữa cho nhau mấy ngày giận hờn mây bay góc trời hiu quạnh nỗi lòng canh cánh mọc đầy bến xa yêu em thật thà nào ai tính toán môi cười thấp thoáng cứ thế đưa duyên má lúm đồng tiền xinh tươi trong nắng ân tình sâu nặng đậu kín bờ vai thương ai hoài hoài gập ghềnh sóng gió rày đây mai đó sóng tình nghiêng mau
bon_chu
thơ bón chữ: hồi thời từ xưa có người thục nữ đôi mắt xanh biếc ngọt ngào dịu dàng nàng độ đôi mươi như nhánh hoa đào phải lấy chồng xa thuyền cập bến lạ rồi một đêm nao pháo hồng vu quy phồn hoa nhịp nhàng lời ca thắm tươi và ngày mai đây chốn đất thành đô nơi này còn đâu vắng dáng một người bóng chiều tan tát nỗi nhớ ngậm ngùi xót vầng trăng kia vỡ héo đôi bờ tháng năm mờ lối bóng nàng trong mơ hồn thơ bơ vơ nhớ đến người xưa nhìn mùa xuân tới trên cành hoa nở thương thay sắc hoa chút hương tàn phai
bon_chu
thơ bón chữ: trăng tròn vành vạnh nhớ chạnh quê hương nhớ những con đường nhớ từng góc phố nhớ tuổi thơ ngố tóc túm ngang vai nhí nhảnh khoác vai hớn cùng bè bạn vui đón trung thu cuộc sống êm du bên cha bên mẹ bên những người thân nơi xa ước thầm một lần gặp lại
bon_chu
thơ bón chữ: với em tóc rối với em vai nhàu với em tình ngã với em hồn nghiêng
bon_chu
thơ bón chữ: con ếch trong hang con ếch phóng ra con ếch phóng ra con ếch ngồi đó con ếch ngồi đó con ếch không đi con ếch không đi con ếch ngồi lì con ếch ngồi lì con ếch lẽo mép ếch kêu ọp ẹp ếch thích thật thà ếch ghét gian tà ếch ghét thối tha ếch ghét điêu ngoa ếch ghét dửng dưng ếch ở trong bưng ếch thích luật rừng ếch muốn lẫy lừng ếch nhảy tưng tưng con ếch trong bưng con ếch nhảy ra con ếch nhảy ra con ếch tà tà con ếch trong nhà con ếch bò ra con ếch bò ra con ếch ngồi đó
bon_chu
thơ bón chữ: từng giọt mưa rơi vào hồn chơi vơi thương nhớ một người muốn nói ngàn lời sao vẫn ngại ngùng tình có như không một ánh sao rơi tình đã xa xôi chìm cuối chân trời theo làn mây trắng như lá thu rơi rũ xuống đời tôi chiều vàng phôi phai ngồi nhìn mây bay thóang nhớ ngày nào khóe mắt dạt dào tim bỗng nghẹn ngào mình cách xa nhau mộng ước khi xưa giờ đã như mơ chờ đến bao giờ anh về bên ấy sao không về đây ru tình chất ngất hương yêu nồng say bờ môi thơm ngát dù có muộn màng em vẫn luôn đợi để thấy một lần anh trong giấc mộng từng ngày qua đây thì thầm tên ai nỗi nhớ hồn đầy bóng ngã chiều vàng nghe gió gọi đàn ngày tháng đi hoang người quá xa xôi tình đã phai phôi giông bão xoay đời trên vùng biển nhớ ta vắng nhau rồi nhớ nhung nào ngơi
bon_chu
thơ bón chữ: rụt rè lộc biếc mấy độ giá băng lá khô thắp lửa ấm thầm bước đêm
bon_chu
thơ bón chữ: đi tìm đô hội trên đỉnh tháp già em có thấy ta khi vừa mới mọc bình minh thức giấc bờ suối bên kia sa mạc tàn dần rắn chuông hối hả đi nào đi nữa chiều nữa chiều đi khóc lớn bởi vì báo ơi chiều đói ngồi bên cổ thụ ta nói ta nghe tình sử trôi về tối che đôi mắt và ta chết gục dưới gốc bồ đề những tim rụng xuống giấy xưa não nề
bon_chu
thơ bón chữ: tôi vẽ mùa thu một vầng mây xám một trời âm u tình tôi rối mù tôi vẽ màu nâu mặt đất trải lá lá ru giấc sầu gió đi về đâu tôi tô màu đỏ thẫm nền luyến lưu trên từng ngọn cỏ xót xa ngậm ngùi tôi phết màu vàng cho trăng mơ màng soi từng nỗi nhớ rơi trên phím đàn tôi tô màu son trên má nàng hồng tôi tô màu mắt mắt nàng mênh mông tôi gởi mùi hương qua người con gái thả mái tóc huyền đợi một người thương tôi vẽ lá khô từng cánh rớt rơi bước chân nào dẫm nát hồn người mơ tôi sơn màu tím giữa phố mưa bay trời đang sụt sùi người thì đang say tôi hoạ màu xanh trên cành lá thắm nhú mầm hy vọng hình như xuân sang
bon_chu
thơ bón chữ: sách chưa kịp gấp em để đầu giường thay lót cho con nó vừa té bậy tiết học đầu tiên chiều nay em dạy ý tưởng bài văn chập chờn đâu đây mặt trời xế bóng vướng vào ngọn cây con bế trên tay cứ hoài khóc ré mọi ngày bà khỏe vẫn sang coi giùm hôm nay bà ốm em ngồi trông con trống báo đã vang cắt ngang tầm gió xe lao tới trường ga thêm chút nữa may vừa tới lớp trống cũng vào giờ lớp im phăng phắc long lanh mắt thơ giọng cao vút lên giọng trầm hạ xuống văn trôi trên dòng sóng dâng cuồn cuộn mênh mông trời chiều những điều cô giảng rừng rực đồng làng cánh cò dăng hàng hết bài chợt tỉnh còn quên điều gì chỉ mình anh biết dòng phấn em ghi hình bóng cô giáo lung linh hồn thi để quên xuân sắc dẫn đường trò đi
bon_chu
thơ bón chữ: mưa bụi bay bay trên áo em hồng qua giàn hoa giấy tình vào cõi không mưa bụi phi trường một chiều tiễn biệt mây mờ giăng nẻo nuốt bóng người thương mưa bụi li ti bay ngang phố cũ người đã ra đi có còn nhớ gì mưa bụi thì thầm kể chuyện trăm năm đời chia muôn ngã ta buồn lặng câm
bon_chu
thơ bón chữ: quên quên nhớ nhớ đời có như mơ cố học hững hờ khỏi buồn vu vơ bao giờ hết thở vạn vật khó ngờ biết đâu phước nợ nên thà ngu ngơ đếm hoài bỡ ngỡ mà đá chưa trơ tin yêu có nở cho đời nên thơ cứ vui mà thở quên nhớ lo chờ chớ phiền cắc cớ đời thiền là mơ
bon_chu
thơ bón chữ: khấp kha khấp khểnh một cái là duyên nụ cười mở hé cả trời chao nghiêng hai cái là số xếp hàng nhặt thưa lêu lêu răng hở nói dối không chừa bốn cái là kiếp cái miệng thích cười nanh chống liếp ngỏ mở hoài chờ ai cả hàm là nợ kiến trúc cổ xưa rồi ngày mưa đổ anh vào núp nhờ
bon_chu
thơ bón chữ: sáng nay mùng một minh thấy nhồn nhột nhưng mà âm ấm vói tay nhẹ nắm thiếu nữ tên thoa cầm tinh con gà nàng rất yêu hoa mai đào lan cúc nàng chưng đầy nhóc sân trước sân sau đón xuân đinh dậu vui cửa vui nhà hạnh phúc chan hoà vuông tròn vén khéo con cái mè nheo nàng vẫn tươi cười không trách nửa lời hiền lành phúc hậu hàng xóm trước sau thẩy đều yêu mến mừng chúc tân niên sức khỏe dồi dào hạnh phúc dâng trào cùng anh tay nắm sống tới trăm năm xây đắp gia đình giáo dục con mình làm ăn thoải mái phước lộc thái lai
bon_chu
thơ bón chữ: vỡ òa tiếng rên kết trái ngon lành đời kêu trái sướng cho anh cắn miếng
bon_chu
thơ bón chữ: nghỉ hè với bố bé ra biển chơi tưởng rằng biển nhỏ mà to bằng trời như con sông lớn chỉ có một bờ bãi giằng với sóng chơi trò kéo co phì phò như bễ biển mệt thở rung còng giơ gọng vó định khiêng sóng lừng nghìn con sóng khoẻ lon ta lon ton biển to lớn thế vẫn là trẻ con
bon_chu
thơ bón chữ: đang ngồi thẩn thơ bất ngờ thư đến ngõ ý chung vui rạch giá rượu mừng hành lý quê xa ngược xuôi chuyến xe hướng về xứ biển trời đêm ngàn sao biển lặng cùng vui hai họ đón chào cô dâu xinh xinh chú rể hiền hiền thiệp cưới trao tay lưu dòng chử nhỏ tình đôi quê biển trăm năm hạnh phúc
bon_chu
thơ bón chữ: con vịt cạc cạc lá thu xào xạc lạc đàn đi lạc cứ kêu cạc cạc cạc cạc cạc cạc như loa mục rạc từ tổng đến hạt quanh năm lường gạt vịt đẹt cạc cạc ăn lạc sình hạt không như tiếng nhạc nghe rồi muốn khạc ac ạc ạc ạc để hốt tiền bạc nên phải nói gạt mặc người dân mat cạc cạc cạc cạc đất nước cùng mạt ông tổng ông hạt một phường đốn mạt mưa rơi ào ạt có con cạc cạc vẫn cứ đi gạt trông thật bệ rạc đảng ta quạt quạt bảy mươi năm gạt dụ dân đi lạc mà vẫn chưa đạt
bon_chu
thơ bón chữ: ánh nước long lanh mưa rơi giọt lạnh giọt chảy loanh quanh đẫm vừa ướt vai giọt vỡ long lanh mong manh xa vắng giọt dài giọt ngắn thấm vội vào tim bỗng nghe hồn mềm nhớ nụ hôn êm trao nhau sao vội để rồi nhớ thêm nước đọng bờ mi chợt nghe ngỡ ngàng mưa rơi mắt ướt nào phải em buồn
bon_chu
thơ bón chữ: cuối giấc ngủ đầy ngày lại bắt đầu tiếng muỗng lanh canh khua căn phòng vắng chút khói cà phê thơm thơm buổi sáng cửa sổ mở ra một mảnh vườn con cây cỏ hiền hòa xanh xanh màu lá
bon_chu
thơ bón chữ: một tuần không thư một người u cư ngóng chờ xanh mặt núi rừng tương tư một tuần không em nhạt nhòa hơi men sao mờ nguyệt tận nỗi buồn không tên một tuần xa nhau từng ngày nhớ đau lòng như chỉ rối ngập hồn mưa ngâu một tuần im hơi giận hờn khôn nguôi thư anh khói lửa giáo gươm từng lời một tuần thương mong tình đầy thương vong anh dữ như sói em buồn anh không
bon_chu
thơ bón chữ: thổi tình chơ vơ nghe tiếng thời gian bước dài lặng lẽ đêm vàng vô hạn lạc loài sắt se nghe tiếng cay sè mùa thu mất ngủ khuya tàn quạnh quẽ cuối đường âm u nghe tiếng mịt mù bên đời quan tái đêm màu huyết dụ đẫm buồn tàn phai nghe tiếng miệt mài dòng sông tan vỡ gió mùa vô ngại thổi tình chơ vơ
bon_chu
thơ bón chữ: mẹ là bồ tát mẹ là phật đà cho con câu hát cho con bao la
bon_chu
thơ bón chữ: con đường lá me chung lối đi về mỗi chiều tan học áo trắng tóc thề hàng me bên đường nắng chiều nhẹ vương tung bay tà áo áo trắng trưng vương từng cơn gió thoảng lá me bay bay vương trên mái tóc tình ta đắm say trưng vương ngày đó kín cổng cao tường lá me theo gió vương khắp sân trường giờ đã xa rồi con đường lá me còn đây kỷ niệm một thời đam mê
bon_chu
thơ bón chữ: sợ nghiêng nắng hạ đổ cơn mưa rào môi em lạnh giá vai gầy xanh xao sợ mùa thu chết khi vừa heo may tim em cũng chết khi người bên ai sợ đông giá buốt khơi vết thương sâu bao nhiêu vết xước em hoài nhói đau sợ mùa xuân đến tô thêm tuổi đời người tôi thương mến bao giờ lệ vơi
bon_chu
thơ bón chữ: b c d đ e ê g h i k l m n o ô ơ
bon_chu
thơ bón chữ: tấp nập thuyền về con chờ mẹ đợi gọi nhau ơi ới cá ngập khoang ghe gió lộng trưa hè ngoài khơi biển hát lòng người dào dạt biển lại được mùa cá mực tôm cua nuôi con ăn học qua bờ cát dốc con lại đến trường rợp bóng hàng dương nghe con chữ nhảy người ơi ở đấy xin chớ vội về sóng vỗ chân đê nước tung bọt trắng em về trong nắng da mặt rám hồng nghe vị muối nồng thấm trong hơi thở người ơi người ở xin chớ vội về
bon_chu
thơ bón chữ: nhớ một ngày nào thu đỗ sau hè ai ra đi mãi nay chưa thấy về có ai đợi ai khúc nhạc tương tư than như lỡ làng từ ngày người đi lòng buồn thương hoài con sáo bay xa ngoài bến sông sâu biết bay về đâu sao cứ nhớ ai vì ai héo mòn vỡ bóng trăng ngà phương trời xa nao
bon_chu
thơ bón chữ: con không là hoa mà con thơm ngát con không là ngọc mà con trắng trong con không là sông mà con dào dạt con không là nắng mà con ấm áp con không là trời mà con xanh ngát con không là thơ mà cha muốn hát nghìn bài về con
bon_chu
thơ bón chữ: anh đến bên nầy khi chiều nghiêng nắng hờn dỗi vội bay lòng hết chơi vơi anh vuốt tóc dài trên vành môi ấm buồn đã xa đi tình hết rẽ qua trăng vén mây trời soi hồn ngây ngất quanh quất đâu đây lòng đắm cuồng say thu sắp qua rồi e tình lạc lối vàng úa mây thương nắng nhuộm sầu vương cô lẽ mai nầy buồn dâng mưa hắc người chẳng về đây vướng mắt cay cay có những canh dài mơ về diễm ảo giọt tình rơi rơi bóng anh xa vời em ghét yêu nầy nữa đời lở dở nữa kiếp chông chênh mặn đắng trên môi
bon_chu
thơ bón chữ: mặt trời ngàn khơi có tiếng chim reo trong vòm lá biếc thương người thua thiệt giữa đời cọp beo cánh hoa tuyệt vời nở tươi trời đất dâng đời ngọt mật tháng ngày rong chơi gió mây tơi bời chìm trong ảo ảnh trần gian nóng lạnh muôn trùng chơi vơi giấc mơ rối bời bừng lên ngọn lửa em còn lần lựa mặt trời ngàn khơi
bon_chu
thơ bón chữ: khi vầng trăng hiện biển trùm địa cầu tim ta tuột mất trôi nổi về đâu
bon_chu
thơ bón chữ: cuốc cuốc cuốc cuốc suốt cả đêm hè chim cuốc không ngủ gió thức bờ tre nắng hồng tiếng ve dằng dặc dằng dặc tán phượng hoa xòe cháy lên rừng rực mùa hè tuyệt đẹp rồi cũng qua thôi làm sao níu được cuốc kêu liên hồi rồi phượng cũng tàn cho hoa cúc nở chú ve kéo đàn cũng đành dang dở yêu hè muôn thuở nên cứ sinh sôi lại nghe ve cuốc hè sau cất lời
bon_chu
thơ bón chữ: xót dạ đau lòng mênh mong sầu thảm ê chề đeo bám chẳng dám thở than đớn lụy vô vàn lìa tan không nở ngày dài trắc trở nỗi nhớ dày thêm lạnh cóng môi mềm từng đêm buồn tủi một mình thui thủi lầm lủi đắng cay thân xác đọa đày nào hay chốn nọ bóng người phương đó đã bỏ rơi ta
bon_chu
thơ bón chữ: tiếng guốc khua giòn đường hoa lát đá tiếng guốc nghe quen ai vào đấy nữa
bon_chu
thơ bón chữ: trời đang trở lạnh mặc ấm nhé em một thuở xuân xanh giờ đành quên hết nghĩ nhiều cho mệt xa nhau thôi đành em ở cạnh anh chỉ toàn nước mắt dòng sông vẫn chảy hoa cải vẫn vàng
bon_chu
thơ bón chữ: vài francs bỏ máy vừa đầy cái ly uống xong liệng đấy vội vàng bước đi làm queue nhấn nút máy nói năng chi máy xoay vun vút cô mơ mộng gì hỡi đôi mắt thỏ nhìn em cuồng si tình yêu chưa tỏ đã đành chia ly
bon_chu
thơ bón chữ: mai ai đó đi gởi gío theo đó gởi mây theo đó đặng không một mình mai ai đó xa cho sợi tơ mỏng cho giòng thơ mỏng đặng không buồn thiu mốt mai nhớ về đem giùm hương cũ đem giùm ngày cũ đặng mà chia nhau
bon_chu
thơ bón chữ: bạn cũ lù khù lùa bò trong sương lùa sương trong bò câu thơ ốm nhách câu thơ ốm nhom bạn rống theo bò nuốt sạch hoàng hôn chôn trăng lút gió chôn trăng giữa ngực xanh hết sân chùa sương đùn giọt mực không kịp huơ tay bàn tay sần sụi điêu linh một đời bạn đi bầm bụi thơ bầm đâu nơi bạn cũ quên đời mà quên sao được ta còn đặt cược lùa sương trong bò bò rống trong sương sương rống trong thơ lạnh lạnh lạnh lạnh lù khù bạn ta
bon_chu